Nhưng lúc này, cô ta đột nhiên như ý thức được điều gì đó, chuyển chủ đề, tiếp tục nghẹn ngào nói: “Tôi không sao, chỉ là gặp mấy tên phiền phức chút thôi… Không sao đâu…”

“Mấy tên phiền phức ư? Cô Nam Cung, ở thành phố Nam Xuyên còn có ai dám chọc giận cô sao?”, người đàn ông tò mò hỏi.

“Sao lại không có chứ? Thành phố Nam Xuyên bây giờ cường giả nhiều như mây, cũng có rất nhiều người không thèm coi thế gia Nam Cung chúng tôi ra gì! Chỉ là anh không biết mà thôi”.

“Thật sao?”

“Người đó sỉ nhục chị gái tôi, sỉ nhục thế gia Nam Cung. Tôi nổi giận muốn đòi lại công bằng nhưng thực lực của tôi quá yếu, không phải là đối thủ của hắn. Đánh không lại cũng đã đành, vậy mà còn bị hắn sỉ nhục một trận. Thế gia Nam Cung đang bận rộn với đại hội kén rể nên không quản hết được, không có ai bằng lòng ra mặt giúp tôi, lần này chịu ấm ức, tôi chỉ có thể cắn răng nuốt vào bụng! Haizzz…”, Nam Cung Vân Thu thở dài kể lể.

Người phục vụ bên cạnh nghe vậy, dường như hiểu được ý của Nam Cung Vân Thu, vội vàng nháy mắt với Nam Cung Vân Thu, nhỏ giọng nói: “Cô chủ, không thể làm như vậy”.

Thế nhưng, Nam Cung Vân Thu lại trừng mắt liếc xéo hắn: “Câm miệng!”

Người phục vụ rất lo lắng, nhưng không thể làm gì được.

Sau khi im lặng một lúc, đầu bên kia điện thoại mới phát ra âm thanh, vậy mà lại là một giọng nói thờ ơ và đầy sức hút.

“Người đó là ai?”

“Cậu chủ Nạp Lan sao?”, Nam Cung Vân Thu giả vờ kinh ngạc kêu lên.

“Chị gái của cô sắp gả cho tôi rồi! Từ nay về sau tôi là anh rể của cô, chuyện của cô cũng là chuyện của tôi! Nói cho tôi biết, người đó là ai? Đưa tôi đi gặp hắn trước đã!”, người bên kia điện thoại bình tĩnh nói.

Người của thế gia Nam Cung chắc chắn sẽ không ra mặt vì Nam Cung Vân Thu vào lúc này.

Dù sao bây giờ người của thế gia Nam Cung đều được phái đi ổn định tình hình ở thành phố Nam Xuyên, tiếp đón khách quý.

Cho dù ra mặt giải quyết chuyện này cho Nam Cung Vân Thu, chắc chắn cũng là đàm phán hòa bình.

Bọn họ mong muốn được bình yên.

Vào lúc này gây sự với bất kỳ ai cũng chỉ có một kết quả.

Đó là gây ra náo động ở thành phố Nam Xuyên.

Cho dù là một trận náo loạn rất nhỏ cũng rất bất lợi cho thế gia Nam Cung.

Phải biết rằng bây giờ có rất nhiều kẻ địch của thế gia Nam Cung chú ý vào nơi này, nếu loạn thì sẽ tạo cơ hội cho kẻ địch.

Nam Cung Vân Thu biết rõ đạo lý này, do đó, dù khách sạn đã bị Lâm Chính bao mất, cô ta cũng tự đi tìm anh hai, nhờ anh ta ra mặt, chứ không báo cáo với gia tộc chính. Bởi vì cô ta biết báo cáo sẽ không có kết quả gì.

Vì vậy, cô ta muốn để thế gia Nạp Lan ra mặt vì mình!

Điện thoại cúp máy, người phục vụ ở cạnh sốt ruột.

“Thưa cô, cô làm vậy nếu để ông chủ biết được, ông chủ sẽ rất tức giận!”.

“Ông chủ tức giận cái gì? Chỉ giải quyết một nhân vật nhỏ mà thôi, không mất bao nhiêu thời gian, không sao đâu”, Nam Cung Vân Thu khẽ cười một tiếng, đôi mắt long lanh lóe lên tia sáng lạnh lẽo và nham hiểm.

“Nhưng… thưa cô…”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play