“Wow!”.
Hiện trường xôn xao.
“Không ngờ Tô Nhu lại là loại người đó”.
“Trông dáng dấp xinh đẹp, sao lại mưu mô như vậy?”.
“Đúng là phụ nữ càng xinh đẹp thì càng giỏi lừa người”.
Người xung quanh chỉ trỏ.
“Chị… chị đang vu khống tôi!”, Tô Nhu tức đến mức toàn thân run lên, nhưng không biết giải thích thế nào.
Lâm Chính tiến tới: “Tô Mỹ Tâm, chị chắc chắn là chị tận mắt nhìn thấy sao?”.
“Đương nhiên”, Tô Mỹ Tâm hừ lạnh lùng: “Đợi lát nữa mở phiên tòa thì sẽ rõ chân tướng, các người sẽ chạy không thoát! Các người đều phải vào tù!”.
“Vậy nếu lát nữa mở phiên tòa, các người thua kiện thì phải làm sao?”, Lâm Chính hỏi.
“Chúng tôi không thể nào thua kiện”, Tô Mỹ Tâm bực dọc nói.
“Nếu thua kiện thì sao?”, Lâm Chính nói tiếp: “Có phải tôi có thể kiện chị tội vu khống, bôi nhọ và tạo tin đồn thất thiệt không?”.
“Cái đó…”, Tô Mỹ Tâm á khẩu.
“Hừ, phô trương thanh thế! Vậy thì tôi sẽ xem các người làm sao thắng vụ kiện này!”, bà cụ Tô nói, sau đó chống gậy đi vào trong.
Trương Tinh Vũ hung hăng liếc nhìn Lâm Chính, hạ giọng nói: “Không phải cậu muốn nhận tội sao? Vừa rồi cậu nói vậy là có ý gì?”.
“Vào trong là biết thôi”.
Lâm Chính hờ hững trả lời, sau đó cũng đi vào trong.
Trên tòa.
Thẩm phán Trương nổi tiếng của Giang Thành đích thân xét xử.
Mọi trình tự ban đầu đều vô cùng suôn sẻ.
Trừ luật sư hai bên, bị cáo và nguyên cáo ra, còn có nhiều người nghe xét xử vào tòa.
Nguyên cáo là gia đình Tô Thị. Liễu Khiếu Sinh là cộng tác, nên chỉ ngồi ở ghế nghe xử, không tham dự vào vụ kiện này.
Bị cáo ngoài Lâm Chính ra còn có Tô Nhu, Trương Tinh Vũ, Tô Quảng và Mã Hải đại diện cho Tập đoàn Dương Hoa.
Thẩm phán Trương đọc tóm tắt nội dung vụ án và danh sách đương sự, sau đó để đương sự tường thuật lại đầu đuôi sự việc.
Nhưng mọi người đều không có tâm tư để nghe.
Vì ánh mắt bọn họ đều tập trung lên người luật sư được Tập đoàn Dương Hoa mời về.
“Luật sư đó thật là trẻ tuổi”.
“Nghe nói là một cậu luật sư vừa mới hoàn thành thực tập”.
“Thế mà dám đối đầu với luật sư Khang, không muốn ở lại giới luật sư Giang Thành nữa sao?”.
“Nghé mới sinh không sợ hổ mà”.
Người ngồi dưới nghe xét xử xôn xao bàn tán.
Thẩm phán Trương gõ búa ba lần.
Hiện trường lập tức im lặng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT