Nhưng đúng lúc này, Long Tinh Hồng bỗng gây khó dễ, muốn thoát khỏi sự khống chế của Trịnh Đan.

Cô ta lật tay chộp lấy cánh tay Trịnh Đan, phát lực định hất ra.

Trịnh Đan lập tức hoàn hồn, vội vàng dí con dao về phía cổ Long Tinh Hồng.

Nhưng luận về sức lực, Trịnh Đan sao có thể là đối thủ của Long Tinh Hồng chứ? Thế là bị bẻ một cái.

Rắc!

Một bên cổ tay Trịnh Đan bị bẻ gãy.

“A!”.

Cô ta hét lên thảm thiết, nhưng cũng vô cùng độc ác, tay còn lại không biết đã nắm con dao găm từ lúc nào, đâm mạnh vào lưng Long Tinh Hồng.

Long Tinh Hồng động tác nhanh nhẹn, vội vàng tránh né.

Nhưng với khoảng cách ngắn như vậy, dù cô ta có phản ứng nhanh đến đâu cũng khó mà tránh được hoàn toàn.

Khi Long Tinh Hồng lăn một vòng dưới đất xong đứng dậy, mới thấy phần hông của mình có một vết thương khá sâu, máu tươi rỉ ra.

Khuôn mặt xinh đẹp của Long Tinh Hồng trầm xuống.

Nhưng cô ta không nóng lòng xử lý Trịnh Đan, mà hét về phía bờ bên kia: “Tất cả dừng tay! Mau dừng tay!”.

Chỉ có điều lần này… đã vô ích.

Người của đội trật tự đều đã lên cơn điên.

Nhìn những đồng môn bị từng nhát đao của Lâm Chính chém cho ngã xuống đất, người của đội trật tự đau như bị dao cắt, chỉ muốn băm vằm anh ra.

Thế nên sau khi nghe thấy tiếng kêu của Long Tinh Hồng, bọn họ không hề dừng tay, mà vẫn điên cuồng tấn công Lâm Chính để trả thù.

Long Tinh Hồng biết, mình phải đích thân qua sông mới ngăn cản bọn họ được.

Nếu không sẽ chỉ có càng nhiều người thương vong hơn.

Nhưng trước khi qua sông, cô ta vẫn còn một chuyện quan trọng phải làm.

Đó chính là Trịnh Đan.

“Trịnh sư muội! Cô qua đây!”, Long Tinh Hồng quát.

“Chắc là tôi không làm được rồi”.

Trịnh Đan thầm nghiến răng, xoay người định chạy.

Nhưng cô ta chạy được khỏi lòng bàn tay của Long Tinh Hồng sao?

Cô ta vốn xuất thân từ phe phái thấp kém là Thanh Hà Đường, võ công tầm thường, so với Long Tinh Hồng thì chẳng khác nào trên trời với dưới đất! Nếu không phải Long Tinh Hồng tin tưởng cô ta thì cũng sẽ không bị cô ta bắt.

Long Tinh Hồng nhanh chóng tóm được cánh tay Trịnh Đan, đánh gãy con dao găm trong tay cô ta, rồi nhịn đau tung người nhảy sang bờ đối diện.

Đúng lúc Long Tinh Hồng vừa đặt chân đến bờ đối diện, một mũi tên bỗng bay vèo tới, cắm thẳng vào cánh tay đang túm Trịnh Đan của cô ta.

Phập!

“Hự…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play