Sự kiêng dè trong mắt Tây Môn Đao đậm thêm, nghiêng đầu quát khẽ với người bên cạnh: “Xé xác anh ta ra cho tôi!”.

“Sư huynh, người này… hơi kỳ quái!”, người bên cạnh run rẩy nói.

Hiển nhiên, bọn họ đều nhìn ra Lâm Chính không dễ dây.

“Cái gì? Các người không nghe lời của sư huynh nữa sao? Có tin tôi chém chết các người không? Xông lên! Tất cả xông lên cho tôi!”, Tây Môn Đao gầm lên.

Bọn họ thấy vậy chỉ đành đánh liều xông về phía Lâm Chính.

Nhưng bọn họ vừa cử động, Lâm Chính cũng cử động.

Cả người của anh giống như cơn gió, lấy một cây đao của đệ tử Cuồng Đao Đường đã bị điểm huyệt lên, nhảy vọt về phía Tây Môn Đao, chém về phía hắn một đao.

“Khốn nạn! Mày dám so đao với tao? Hãy xem Bá Vương Đao Pháp của tao đi!”.

Tây Môn Đao nổi giận, gào lên một tiếng, trường đao nhuốm màu đỏ máu chém về phía Lâm Chính một cách điên cuồng.

Nhưng tốc độ của hắn lại không bằng Lâm Chính. Hai đao đối chọi, Tây Môn Đao phát hiện đao pháp của mình lại không nhanh bằng lưỡi đao của Lâm Chính!

Xoẹt!

Tiếng da thịt rách vang lên.

Tây Môn Đao hứng chịu hai nhát dao vào bụng, lùi lại liên tục, vội vàng ôm vết thương nơi bụng, nhưng máu vẫn không ngừng chảy.

“Hả?”.

Người xung quanh kinh hãi.

Trịnh Đan ở phía xa cũng trợn to mắt nhìn, cứ ngỡ mình nhìn lầm.

“Cuồng Đao Đường? Chỉ vậy thôi sao?”.

Lâm Chính nhíu mày.

“Mày đừng ngông cuồng! Bây giờ tao sẽ cho mày nếm mùi lợi hại của Ma Đao! Cho mày biết Huyết Đao Đại Pháp mà tao đã khổ luyện ba năm!”.

Tây Môn Đao mặt mày dữ tợn, cực kỳ không cam tâm, hai tay nắm đao, gào lên.

Vù vù vù…

Một luồng khí tức bùng phát từ trong cơ thể của Tây Môn Đao.

Thanh đao trong tay hắn cũng không khỏi run rẩy.

“Ma Đao! Đao trong tay sư huynh quả nhiên là Ma Đao!”.

“Ma Đao sắp chứng tỏ oai phong rồi!”.

“Tên đó tiêu đời rồi!”.

Người của Cuồng Đao Đường run giọng nói.

Lâm Chính không hiểu ra sao.

“Ma Đao? Đây không phải là cây đao bình thường sau đó dùng máu nhuộm đỏ thôi à?”.

“Ha ha, nếu mày nghĩ như vậy thì mày lầm to rồi!”.

Tây Môn Đao lộ ra nụ cười dữ tợn: “Bây giờ, tao sẽ biến mày thành một cái xác chết không đầu!”.

Dứt lời, Tây Môn Đao ra sức thét gào, cầm đao chém về phía Lâm Chính.

Vù!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play