Nam Cung Yết cũng kinh ngạc.

Một quyền mạnh mẽ chấn động như vậy mà lại bị Lâm Chính đỡ được!

A Nghị cũng rất bất ngờ.

“Sao hả? Anh chỉ có chút thực lực thế thôi sao?”.

Lâm Chính nhìn chằm chằm A Nghị, thản nhiên hỏi.

Trong mắt A Nghị lộ ra vẻ dữ tợn, âm thầm hừ một tiếng, sức mạnh trên người đột nhiên bùng lên.

Ầm!

Ầm!

Ầm!



Sức mạnh trên người anh ta giống như sóng triều đánh mạnh lên người Lâm Chính mấy lần.

Cơ thể Lâm Chính lại chìm xuống dưới, mặt đất lại lõm xuống lần nữa.

Nhưng dù sức mạnh có lớn thế nào… cơ thể anh vẫn không hề cong xuống.

Thấy vậy, bọn họ cũng hiểu được sự đáng sợ của thần y Lâm…

A Nghị cực kỳ không cam tâm, vẫn muốn dùng sức, nhưng thần y Lâm đã dùng một tay giữ chặt nắm đấm của anh ta, hất mạnh sang bên.

Vù!

Sức mạnh dồi dào hất bay A Nghị ra xa.

Mọi người hết sức kinh hãi.

Thực lực của thần y Lâm quả thật đáng kinh ngạc…

Người xung quanh đều không biết sức mạnh của thần y Lâm rốt cuộc lớn chừng nào. A Nghị lại không chống đỡ được một cái hất tay của anh, cả người nặng nề ngã xuống đất, mặt đất nứt ra, anh ta lăn vài vòng mới dừng lại.

Nhưng trông anh ta có vẻ không hề gì, mặc dù toàn thân đầy bùn nhưng vẫn nhanh chóng bò dậy.

“A Nghị!”.

“Anh sao rồi?”.

“A Nghị, anh không sao chứ?”.

Người của thế gia Nam Cung sốt ruột hô lên.

“Không sao, chỉ bất cẩn một chút mà thôi!”, A Nghị nói, bộ dạng điềm tĩnh.

“Vậy thì mau chóng giải quyết anh ta đi!”, Nam Cung Yết hơi bực bội, lớn giọng quát.

A Nghị không lên tiếng, nghiêm mặt lại, nhanh chóng đi về phía Lâm Chính.

Nhưng Lâm Chính có vẻ không muốn đứng tại chỗ chịu đòn nữa. Anh nhìn chằm chằm A Nghị, bước chân ra, lao đến chỗ Nam Cung Nghị như một cơn gió.

Nam Cung Nghị hoảng hốt.

Không ngờ khi Lâm Chính chuyển động, tốc độ lại nhanh như vậy!

Không đợi Nam Cung Nghị phản ứng, nắm đấm của Lâm Chính đã đến trước mặt anh ta.

Nam Cung Nghị vô thức đưa tay ra đỡ.

Rầm!

Tiếng động to lớn vang lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play