Lúc này mối quan hệ giữa Dương Hoa và nhà họ Lâm không được tốt cho lắm. Mấy lần trước, bọn họ đã đắc tội với Dương Hoa. Theo lý mà nói, hai bên đang không khác gì nước với lửa, chắc chắn là không thể tốt đẹp được. Nhưng tại sao nhà họ Lâm lại tìm tới chứ?

“Là hạng mục gì vậy, nói tôi nghe xem!”, Lâm Chính thản nhiên nói.

“Nói với cậu có tác dụng gì chứ? Tôi chỉ cần cậu có thể kết nối được với Dương Hoa là được. Những chuyện khác thì cậu đừng có hỏi”, Lâm Tử Yên nói.

“Vậy thì xin lỗi nhé, các người tìm người khác đi, Lâm Chính lắc đầu, từ chối thẳng thừng

“Cậu…đứng lại”, Lâm Tử Yến quát lớn.

Thấy Lâm Chính kiên quyết rời đi, cô ta đành phải nghiến răng: “Được tôi nói cho cậu biết!”

Lâm Tử Yến đành phải nói thật. Hóa ra nhà họ Lâm có một mỏ khoáng sản ở Tây Bắc.

Mỏ khoảng sản này đã không còn mang lại nhiều lợi lạc cho nhà họ Lâm nữa, nhưng không lâu trước đó có một chuyên gia trong nhà họ Lâm tính toán ra ở cách mỏ khoáng sản này không xa có khả năng có một loại đá tím cực hiếm. Nếu như có thể mua được ngọn núi khu đó, khai thác đá này thì lợi nhuận kiếm được là điều không tưởng.

Nhà họ Lâm lập tức chuẩn bị tiền đi mua ngọn núi này. Tuy nhiên chuyên gia kia vì tiền nên đã bán thông tin này cho người của một vài gia tộc khác ở Yên Kinh. Thế nên những người khác cũng đang điên cuồng vung tiền ra để mua cho bằng được. Bọn họ cũng vì chuyện này mà xảy ra tranh chấp.

Người chủ của vùng núi biết chuyên nên đã tổ chức buổi đấu giá, ai có thể mua được giá cao thì có được ngọn núi.

Thực ra nhà họ Lâm không thiếu tiền thế nhưng do đại hội sắp diễn ra, nhà họ Lâm mỗi ngày đều phải tiêu tốn chi phí với con số trên trời nên không chắc 100% có thể mua được mỏ đá này hay không.

Thực ra không mua được cũng không sao, nhưng nếu mỏ đá này mà rơi vào tay đối phương, khiến cho thực lực của đối phương vọt tăng thì sẽ tạo thành phiền phức cho nhà họ Lâm trong việc bành trướng thế lực ở đại hội. Vì vậy nhà họ Lâm định lôi kéo, hợp tác với Dương Hoa để có được mỏ đá này.

“Hóa ra là vậy?”

Lâm Chính nghe xong thì gật đầu, sau đó anh hỏi: “Vậy cô định tôi làm thế nào?”

“Chúng tôi không thể nào tiếp xúc để hợp tác trực tiếp với Dương Hoa được vì dù sao chủ tịch Lâm cũng có ấn tượng không tốt với nhà họ Lâm. Vì vậy gia tộc quyết định bắt đầu từ bây giờ do cậu đại diện cho nhà họ Lâm hợp tác với Dương Hoa, thu mua lại núi đá”, Lâm Tử Yến mỉm cười.

“Tôi hiểu rồi. Tôi đã đầu tư vào Duyệt Nhan, trở thành cổ đông lớn nhất nên giờ các người muốn tôi lấy danh nghĩa của Duyệt Nhan ra mặt, hợp tác với Dương Hoa cùng mua cho bằng được núi đá tím đúng không?”

“Đúng vậy”.

“Vậy tôi có lợi lạc gì?”, Lâm Chính hỏi.

Lâm Tử Yến giật mình, khẽ cười: “Sau khi sự việc thành công, gia tộc như đưa cậu 20 triệu tệ làm tiền thưởng. Ngoài ra cũng có thể phục hồi thân phận của cậu. Thế nào? Đối với cậu, đây là phần thưởng cực kỳ lớn rồi đấy, nhớ coi trọng”.

Lâm Tử Yến cảm thấy, chắc chắn Lâm Chính sẽ đồng ý, cho dù Lâm Chính không đồng ý cũng không được. Vì cô ta đang đại diện cho cả gia tộc. Có thể nói là Lâm Chính đang gặp may. Tự dưng được bồi thường 100 triệu tệ. Điều này khiến người khác bất ngờ. Tuy nhiên, có tiền chưa chắc đã có chỗ đứng.

Vì chỉ cần nhà họ Lâm muốn thì ngay hôm sau Lâm Chính có khi sẽ biến mất khỏi Giang Thành ngay lập tức.

Đương nhiên đấy là Lâm Tử Yên nghĩ. Vì Lâm Chính đột nhiên đáp lại rằng: Tôi không có hứng thú với những thứ đó.

Dứt lời, Lâm Tử Yến sững sờ. Cô ta trợn tròn mắt, nhìn Lâm Chính bằng vẻ không dám tin: “Cậu..cậu nói cái gì? Cậu từ chối? Cậu…to gan gớm!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play