Đinh Tập Vĩ gần như muốn khóc, anh ta đã không thể chịu đựng nổi sự tra khảo như vậy.

“Tôi thấy chắc chắn anh ta và tên này là cùng một giuộc, bị người ta sai khiến, vu oan cho thần y Lâm”, cuối cùng trong đám người cũng có bệnh nhân không nhịn nổi nữa, lớn tiếng chỉ trích.

“Phải đấy, rõ ràng anh ta không bị bệnh nhồi máu não, mà dùng một báo cáo giả để vu oan cho thần y Lâm!”.

“Loại người này đúng là khốn kiếp!”.

“Các người phải cút xuống địa ngục!”.

“Các người sẽ không được chết tử tế đâu!”.

Ai nấy nhổ một ngụm nước bọt, chửi bới thậm tệ.

Hai người kia run như cầy sấy, kinh hồn bạt vía, đần cả người ra.

Hai người bị Lâm Chính vạch trần tại trận, không cãi được lời nào. Người dân xung quanh cũng ý thức được đây là âm mưu của bọn họ, liền lớn tiếng chỉ trích.

Đinh Tập Vĩ và người đàn ông gầy gò kia như chuột qua đường, bị mọi người chửi rủa đánh đập. Nếu không phải hiện trường còn có cảnh sát duy trì trật tự, thì e là bọn họ đã bị quần chúng phẫn nộ đánh chết rồi.

Mấy cảnh sát bước tới.

“Anh Đinh, anh Lưu, chúng tôi nghi ngờ các anh có liên quan đến vụ án doanh nghiệp và vụ án phỉ báng, mời các anh đi theo tôi”, một cảnh sát lạnh lùng nói.

Hai người không còn gì để nói, liền theo cảnh sát lên xe.

Nhậm Quy, người nhà họ Vương và Cư Chí Cường đang ở trong chiếc xe đỗ ven đường chứng kiến tất cả vụ việc.

Sắc mặt bọn họ vô cùng âm trầm.

“Thua rồi, thua hết rồi”, ông cụ Vương hít sâu một hơi nói.

Ông ta bỗng chốc như già đi mấy tuổi.

Nhậm Quy chẳng nói chẳng rằng, chỉ châm một điếu thuốc, nhưng bàn tay châm thuốc đang run rẩy.

Rõ ràng ông ta cũng biết điều này có nghĩa là gì, ông ta biết rất rõ hành động này của thần y Lâm sẽ gây ra bao nhiêu ảnh hưởng cho kế hoạch của ông ta.

Nhưng chưa tiến hành đến bước đó, thì ông ta nghĩ mình vẫn còn cơ hội.

“Cứ tiếp tục xem đi, xem thần y Lâm này… còn thủ đoạn nào nữa không”, Nhậm Quy nhỏ giọng nói.

Ông ta vẫn chưa hết hy vọng.

Hai người Đinh Tập Vĩ bị đưa đi, đám thủy quân do Nhậm Quy và người nhà họ Vương mời tới không dám làm loạn nữa, chỉ đành lặng lẽ rời đi.

Bọn họ nhận tiền làm việc, nhưng không muốn bị cảnh sát đưa đi.

Huống hồ có nhiều nhân vật tai to mặt lớn ở đây như vậy, cho dù bọn họ muốn vu oan, thì cũng phải có cớ mà vu oan chứ!

Những nhân sĩ quyền uy này hoàn toàn có thể đánh tan những lời phỉ báng và vu oan của bọn họ.

Dù sao hiện giờ trên cả thế giới cũng không có tập thể nào có quyền uy như bọn họ.

Lâm Chính tiếp tục khám bệnh miễn phí.

Các chuyên gia được mời đến thì yên lặng ngồi xem bên cạnh.

Nhất là các bác sĩ nổi tiếng trong nước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play