“Ha ha, yên tâm đi, tôi đã để lại hậu chiêu rồi”.
Nhậm Quy cười lớn.
Mọi người vội quay sang nhìn ông ta.
“Chú Nhậm, chú có cách gì thế?”, Cư Chí Cường vội hỏi.
“Tôi đang chuẩn bị xây dựng nhà máy dược phẩm, đồng thời lôi kéo mấy quản lý cấp cao của nhà máy dược phẩm Dương Hoa đi”, Nhậm Quy nheo mắt nói.
“Chú Nhậm, ý của chú là…”
“Rất nhiều quốc gia đang nghiên cứu phân tích hai loại thuốc đặc trị này của Chủ tịch Lâm, bao gồm cả nhiều nhà máy dược phẩm trong nước. Nếu vậy thì tại sao chúng ta không thể làm thế chứ? Chúng ta không mong thuốc chúng ta nghiên cứu sản xuất ra có thể thay thế thuốc của Dương Hoa, nhưng chỉ cần chiếm thêm thị trường của nó, là Chủ tịch Lâm cũng không chịu nổi rồi, đúng không nào?”, Nhậm Quy cười nói.
“Nhưng… khoản đầu tư ban đầu sẽ cực kỳ lớn”, một ông trùm không nhịn được nói.
Việc nghiên cứu phát triển dược phẩm trước giờ đều rất tốn kém, một khi thất bại, thì số tiền đầu tư sẽ hóa thành bong bóng hết.
“Số tiền cực kỳ lớn thì sao chứ? Nếu thành công, chúng ta có thể lập tức đá Dương Hoa ra khỏi hàng ngũ các tập đoàn tài chính hàng đầu trong nước. Đến lúc đó, thị trường to lớn mà nó để lại đủ để chúng ta kiếm được gấp bội số vốn ban đầu. Các ông đều là những doanh nhân thành đạt, lẽ nào không có mắt nhìn sao?”.
Nhậm Quy lại uống thêm một ngụm rượu.
Mấy lời nói của ông ta khiến không ít người tỉnh ra.
“Có lý!”. .
Truyện Trọng Sinh“Vẫn là giám đốc Nhậm nhìn xa trông rộng!”.
“Đúng vậy”.
Bọn họ nhao nhao tán thưởng, ai nấy tràn trề tự tin vào tương lai.
“Buổi họp báo bắt đầu rồi”.
Cư Chí Cường cười nói.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tivi.
Lúc này, ở một hội trường rộng lớn, mấy trăm nhân viên công tác của giới báo chí truyền thông đang chen chúc.
Lâm Chính dẫn theo Mã Hải và mấy nhân viên cốt cán của Dương Hoa, sải bước tiến vào.
Vô số máy quay chĩa vào mặt anh.
“Thần y Lâm, lần này… cậu hối hận rồi chứ gì?”, Nhậm Quy nheo mắt, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp trai như thiên sứ trên màn hình tivi.
Còn lúc này, Lâm Chính cũng đã ngồi vào chỗ.
Hội trường của buổi họp báo bỗng chốc trở nên yên lặng…
Lâm Chính vào chỗ, hội trường buổi họp báo lập tức trở nên yên lặng.
Đây không phải là lần đầu tiên các phóng viên của Giang Thành phỏng vấn thần y Lâm, nhưng dù là lần nào, thì nhìn thấy người đàn ông này cũng là một sự hưởng thụ, khiến người ta phải say mê.
Đẹp trai quá.
Mày kiếm mắt sao, góc cạnh rõ ràng, cả khuôn mặt không tìm được tì vết nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT