Là Mã Hải gọi đến.

Lâm Chính ấn nút nghe.

“Chủ tịch Lâm, cậu không sao chứ?”, giọng nói của Mã Hải vang lên.

“Ai cho phép ông tự ý bịa ra lời nói dối như vậy?”, Lâm Chính lạnh lùng nói.

Mã Hải ngạc nhiên, vội vàng giải thích: “Chủ tịch Lâm, tôi nghĩ cậu không tiện công khai thân phận, nên… nên mới chuẩn bị lý do này để giải vây cho cậu, lẽ nào cậu không thích như vậy sao…”

“Tôi vốn định công khai thân phận rồi… Tuy chưa đến lúc nhưng… aizz, thôi vậy, chuyện đã vậy thì kệ nó đi”, Lâm Chính lắc đầu thở dài.

“Chủ tịch Lâm, cậu định xử lý những người tham gia bữa tiệc hôm nay như thế nào?”, Mã Hải hỏi.

“Xử lý? Nghĩa là sao?”.

“Chiều mai sẽ có một buổi nghiên cứu thảo luận của giới kinh doanh được tổ chức ở phòng họp lớn của tập đoàn Dương Hoa chúng ta. Hầu hết những người tham gia bữa tiệc hôm nay sẽ có mặt. Buổi nghiên cứu thảo luận này do tập đoàn Dương Hoa chúng ta và Nhậm Quy cùng tổ chức. Nếu cậu bất mãn với những người này, thì tôi có thể hủy bỏ”, Mã Hải nói.

“Chỉ hủy bỏ thôi sao?”, Lâm Chính lạnh lùng quát khẽ.

Toàn thân Mã Hải run rẩy, vội vàng đáp: “Chủ tịch Lâm, hầu hết những người này đều có mối quan hệ hợp tác với tập đoàn Dương Hoa chúng ta. Tôi nghĩ… để bọn họ nhận ra lỗi lầm là được rồi. Nếu làm quá lên sẽ ảnh hưởng đến việc hợp tác… Sẽ gây tổn thất rất lớn cho Dương Hoa của chúng ta…”

“Ông nghĩ tôi bận tâm đến chuyện này sao?”.

Lâm Chính lạnh lùng nói: “Mã Hải, nguyện vọng ban đầu khi tôi thành lập Dương Hoa không phải là để mưu lợi!”.

“Chủ tịch Lâm, ý của cậu là…”

“Ngày mai mang hết hợp đồng hợp tác của những người này với chúng ta đến chỗ tôi”, Lâm Chính khàn giọng nói.

Mã Hải vội đáp: “Vâng, Chủ tịch Lâm…”

“Có chuyện gì thì gọi lại cho tôi”.

Dứt lời liền tắt máy.

“Ai vậy?”.

Tô Nhu đang lau mái tóc ướt sũng, bước ra khỏi phòng tắm.

Lâm Chính mỉm cười: “Không có gì, là một người bạn thôi”.

“Ồ…”

Lâm Chính tắm rửa xong liền đi ngủ.

Còn chuyện ở bữa tiệc cũng như mọc thêm cánh, lan khắp Giang Thành.

Tuy Mã Hải có ý phong tỏa tin tức, nhưng vẫn không thể ngăn được ngọn lửa hóng hớt và con mắt của đám chó săn.

Thế là sáng ra.

Cốc cốc cốc…

Tiếng gõ cửa lập tức khiến Lâm Chính và Tô Nhu đang say sưa giấc nồng tỉnh dậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play