“Không thể nào… Không thể nào!”.
Người đàn ông sợ hãi gào lên, lùi lại mấy bước, rồi ngã ngồi xuống đất.
Anh ta đang vô cùng hoảng sợ.
“Đây… đây là Sát Long Cốt Châm Quyết? Đây là Sát Long Cốt Châm Quyết? Cậu… cậu biết Sát Long Cốt Châm Quyết thật sao?”, người đàn ông lắp bắp kêu lên.
“Bây giờ thì anh tin rồi chứ?”.
Lâm Chính khẽ giơ bàn tay lên, một luồng khí lưu cuồng loạn phóng ra từ lòng bàn tay anh.
Khí lưu cuồn cuộn.
Tất cả đống gạch đá vụn trong căn phòng đều bị luồng khí lưu này tác động, sau đó bay lên, đồng loạt hội tụ ở bàn tay Lâm Chính.
Chẳng mấy chốc, bàn tay Lâm Chính đã xuất hiện một cơn gió xoáy, đống gạch đá vụn quay cuồng trong cơn gió xoáy đó.
Cảnh tượng vô cùng đáng sợ.
Thế nào gọi là sấm chớp trong tay?
E rằng chính là đây…
“Không… không!”, người đàn ông sợ đến mức run lẩy bẩy, không còn sức để đứng dậy nữa.
Giờ phút này, trong mắt anh ta, Lâm Chính đã không còn là người nữa.
Mà là… thần!
“Thế nào? Anh muốn tôi ra tay, hay là anh tự ra tay? Nếu để tôi ra tay thì e rằng không đơn giản là đánh gãy tay chân thôi đâu”, Lâm Chính nói.
Toàn thân người đàn ông run bắn lên, trong ánh mắt chỉ toàn là sự sợ hãi.
Nhưng anh ta vẫn còn chút lý trí.
Đối mặt với sự tồn tại ngang với thần tiên này, anh ta không có phần thắng nào cả.
Đối phương tùy tiện vung tay một cái đã đánh sập mười bức tường liên tiếp, nếu đánh vào người anh ta thì chẳng phải là thịt nát xương tan sao?
Anh ta nghĩ đến đây, toàn thân run rẩy, nhìn đôi tay và đôi chân của mình, bắt đầu do dự.
“Xem ra anh muốn tôi phải ra tay rồi”, Lâm Chính cất bước đi tới.
“Đừng, đừng, tôi… để tôi tự ra tay! Thần y Lâm, để tôi tự ra tay!”, người đàn ông cuống quýt kêu lên.
Dứt lời, anh ta cắn răng, giơ hai cánh tay lên đánh mạnh vào chân trái và chân phải của mình.
Rắc!
Rắc!
Rắc!
Mấy âm thanh rõ rệt vang lên.
Người đàn ông đau đến mức gần như ngất xỉu.
Nhưng đúng lúc này, Lâm Chính bước mấy bước tới, đá vào cánh tay phải của anh ta.
Cơn đau dữ dội truyền tới, người đàn ông lập tức ngã lăn ra đất, ngất lịm đi.
Không thể không nói, tuy trước đó anh ta có thái độ rất cao ngạo, nhưng cũng coi như thức thời, vì mạng sống mà có thể buông bỏ được.
Lâm Chính nhìn về phía cô gái kia.
Cô ta mở hé mắt, chứng kiến toàn bộ vụ việc.
Thực ra trong lòng cô ta cũng kinh hãi không kém gì người đàn ông kia.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT