“Không ai gây áp lực cho nó cả… Chúng tôi đều là người nhà họ Lương, sao có thể hại nó được chứ? Nếu nói đến áp lực… thì tôi nghĩ chắc hẳn là thiên kiêu Lệ Vô Cực. Chắc cậu cũng nghe tới chuyện của cậu ta rồi nhỉ? Lệ Vô Cực muốn thách đấu cậu, nên chạy tới bệnh viện đưa chiến thư cho Huyền Mi, chắc là nó không muốn làm liên lụy đến cậu, nên mới làm chuyện ngốc nghếch như vậy…”, Lương Hổ Khiếu mỉm cười đáp.

“Vậy sao?”, Lâm Chính lại rít một hơi thuốc, rơi vào trầm tư.

“Thần y Lâm, tôi có thể mạo muội hỏi cậu một câu không? Cậu và Huyền Mi… có quan hệ gì vậy?”, Lương Hổ Khiếu dè dặt hỏi.

“Việc này thì liên quan gì đến ông?”, Lâm Chính hỏi vặn lại.

“Ha ha, thần y Lâm đừng hiểu lầm, tôi không có ý gì khác, tôi chỉ cảm thấy nếu cậu có ý với Huyền Mi, thì nhà họ Lương chúng tôi rất sẵn lòng hứa gả nó cho cậu”, Lương Hổ Khiếu vuốt râu cười đáp.

Không ít người nhà họ Lương đang có mặt không khỏi chớp mắt.

Nếu vậy thì đây đúng là chuyện tốt đối với nhà họ Lương.

Hiện giờ thần y Lâm có thể nói là tuổi trẻ tài cao.

Anh không những có y thuật vô song, mà còn có y võ cái thế trác tuyệt.

Lại thêm thân phận thiên kiêu, Chủ tịch Lâm của Dương Hoa, người sáng lập học viện Huyền Y Phái…

Một loạt thân phận này đủ để kéo nhà họ Lương vào hàng ngũ những thế gia hàng đầu.

Rất nhiều người trở nên kích động.

Nhưng Lâm Chính lại lắc đầu.

“Tình cảm của tôi đối với Huyền Mi chỉ là tình anh em thuần khiết, không hề dính dáng gì đến chuyện nam nữ, mong ông đừng hiểu lầm. Còn nữa, tôi không đến để bàn về mối quan hệ với nhà họ Lương của ông, tôi chỉ muốn hỏi rốt cuộc em gái tôi đã gặp chuyện gì? Lương Hổ Khiếu, tôi không phải là đồ ngốc, Lệ Vô Cực nhằm vào tôi, không liên quan gì đến Huyền Mi, em ấy nên biết rõ điều này. Cho dù em ấy tự sát, thì cũng không thể khiến Lệ Vô Cực dừng giao đấu với tôi, nên em ấy không thể nhảy cầu vì chuyện này được! Chắc chắn còn có nguyên do khác”.

“Thần y Lâm nghĩ Huyền Mi xảy ra chuyện là do người nhà họ Lương tôi gây nên?”, Lương Hổ Khiếu hỏi vặn lại.

“Tại sao Huyền Mi lại xuất viện?”.

“Chắc là vì nó cảm thấy môi trường ở bệnh viện không phù hợp, muốn nghỉ dưỡng ở nhà”.

“Nhưng tôi lại nghe nói là Lương Khánh Tùng đến bệnh viện, ép em ấy xuất viện”.

“Ồ? Khánh Tùng… Có chuyện này sao?”, Lương Hổ Khiếu ngoảnh sang hỏi.

“Anh cả, chúng ta là bậc cha chú, quan tâm đến con cháu nên mới đến bệnh viện thăm Huyền Mi thôi. Có thể xuất viện hay không là do Huyền Mi quyết định, chúng ta cũng đâu phải là bác sĩ, sao có thể ép nó xuất viện được chứ?”, Lương Khánh Tùng lắc đầu, sống chết không thừa nhận.

“Thần y Lâm, cậu xem…”, Lương Hổ Khiếu mỉm cười nhìn Lâm Chính.

Lương Khánh Tùng không chịu thừa nhận, Lâm Chính cũng không thể trở mặt ngay lập tức.

Nhưng anh đã lường trước được điều này.

Anh lấy điện thoại ra, đưa cho Từ Thiên ở bên cạnh.

Từ Thiên lập tức mở một video trong đó ra, sau đó đưa cho Lương Hổ Khiếu ở bên trên.

Lương Hổ Khiếu nhận lấy xem, lông mày lập tức nhíu chặt.

Trong video là một vụ tai nạn giao thông.

Mà vụ tai nạn giao thông này chính là của bác sĩ Triệu…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play