20 phút sau, xe dừng trước cổng Hiệp hội Võ thuật.

Lâm Chính xuống xe, chỉnh lại bộ vest, rồi sải bước tiến vào.

“Xin hỏi anh tìm ai?”.

Bảo vệ ở cổng bước tới cười nói.

“Thư ký Trịnh có đây không?”.

“Bọn họ đang họp, xin hỏi anh có hẹn trước không?”, bảo vệ hỏi.

“Bọn họ họp ở đâu?”, Lâm Chính bình tĩnh hỏi.

“Xin hỏi anh có chuyện gì không?”, bảo vệ dè dặt nói.

Lâm Chính ngoảnh sang nhìn anh ta, sau đó lấy một tờ giấy chứng nhận trong túi ra, đưa cho bảo vệ.

Bảo vệ nhìn thấy, hơi thở như nghẹn lại, mừng rỡ nói: “Hóa ra anh là thần y Lâm thật, trời ơi, thảo nào tôi thấy quen mắt thế? Thần y Lâm, chào anh, chào anh, anh… anh có thể cho tôi xin chữ ký không? Tôi là người hâm mộ của anh đấy!”.

“Chờ tôi xử lý xong mọi chuyện đã, đám thư ký Trịnh họp ở tầng mấy vậy?”, Lâm Chính bình tĩnh hỏi.

“Tầng hai, tầng hai, có cần tôi gọi trước cho thư ký Trịnh không?”.

“Không cần đâu, Vệ Yến, cô chờ tôi ở đây”.

Lâm Chính xua tay rồi đi vào trong.

Văn phòng tầng hai, thư ký Trịnh ngồi chính giữa phòng họp, trước mặt có một chiếc laptop, trên đó đang chiếu một đoạn video.

Cô ta gật đầu với người bên cạnh, người bên cạnh lập tức bấm bàn phím laptop.

Cạch!

Tiếng lạch cạch vang lên.

Ngay sau đó, một đoạn video được chiếu lên màn hình lớn của phòng họp.

Tất cả mọi người đều nghiêm túc nhìn sang.

Trên màn hình đang chiếu cảnh chiến đấu.

Hai người đàn ông trẻ tuổi đang chiến đấu kịch liệt với nhau trên võ đài.

Một trong hai người có khí lực rất lớn, mỗi một lần tung quyền đều có thể giải phóng dòng khí đáng sợ, đánh vào võ đài khiến cả võ đài nứt ra, cực kỳ khủng khiếp.

Người còn lại vẫn rất nhàn nhã, không hề tung quyền mà chỉ liên tục tránh né, linh hoạt giống như một con cá. Dù cho khí lực của đối thủ đáng sợ đến thế nào cũng không thể chạm vào người này.

Sau trận đấu, người có quyền kình mãnh liệt đã thở hổn hển, sức cùng lực kiệt.

Người còn lại chỉ nháy mắt đã đến gần người kia giống như một tia chớp, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào trán người kia.

Trong chớp mắt, người có quyền kình mạnh mẽ run rẩy cả người giống như bị điện giật, sau đó đứng sững tại chỗ, tiếp theo dần dần ngã xuống đất, không còn động tĩnh.

Từ đầu tới cuối, người kia chỉ tung ra một chiêu.

Vài người không khỏi hít sâu một hơi.

“Đây là hình ảnh Tam Chấn và thiên kiêu giao đấu, chắc mọi người biết Hứa Tam Chấn chứ? Cậu ta được gọi là thiên tài số một tỉnh Hoài Nam, kết quả lại không qua nổi một chiêu của thiên kiêu. Mọi người nghĩ thế nào?”, Trịnh Tử Nhã thản nhiên lên tiếng.

Phòng họp rơi vào im lặng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play