“Nhanh thôi. Chúng tôi chỉ hỏi vài câu cơ bản. Dù sao thì chúng tôi vẫn chưa có đủ bằng chính chứng minh cô Anna là thủ phạm. Mà chúng tôi coi trọng chứng cứ nên cũng chỉ hỏi tầm vài tiếng đồng hồ là xong”.

“Nếu như điều tra không có vấn đề gì thì có thể đưa cô ấy tới số 111 đường Peter không. Tôi là bác sĩ, muốn xử lý vết thương cho cô ấy”.

“Không thành vấn đề”.

Anna xuống xe, đi theo cảnh sát. Jesse thở dài, nhìn Lâm Chính: “Anh Lâm, nếu anh không ngại thì tôi đưa anh về”.

“Cảm ơn”, Lâm Chính gật đầu.

Về tới y quán, Jesse còn chưa ngồi xuống thì đã có điện thoại. Anh ta nhìn màn hình, sắc mặt đột nhiên mất tự nhiên. Do dự tầm vài giây, Jesse bèn ấn nút.

“Jesse, anh đưa Anna đi đúng không?”, đầu dây bên kia là giọng của Ramon.

“Ramon, Anna không đáng phải chịu những điều đó. Anh nên dừng lại đi”, Jesse nói giọng khàn khàn.

“Anh có biết cô ta đã làm những gì không. Cô ta phá hỏng kế hoạch của chúng ta. Khiến chúng ta thiệt hại vô số thứ. Toàn bộ tâm huyết của chúng ta đã bị cô ta phá hủy rồi”.

“Thế nhưng sự việc cũng đã xảy ra rồi. Anh hủy hoại cô ấy như thế có tác dụng gì chứ?”

“Jesse, đây không phải là điều mà tôi muốn nghe. Giờ tôi chỉ muốn nghe xem anh giải thích chuyện này như thế nào!”

“Chẳng có gì phải giải thích cả. Tôi không cho rằng mình làm sai điều gì”.

“Vì vậy, anh định sẽ chịu trách nhiệm về chuyện này đúng không?”, Ramon lạnh lùng nói.

Jesse nhắm mắt, không nói gì. Đúng lúc này, đầu bên kia có một giọng nói gấp gáp vang lên.

“Hội trưởng Ramon! Mời anh ra ngoài xem, xảy ra chuyện rồi!”

“Xảy ra chuyện gì rồi?”, Ramon hỏi.

“Công chúa Margarita …hôn mê rồi!”

“Ôi thương đế”, Ramon kêu lên.

Jesse giật mình, nhìn điện thoại lần nữa thì lúc này Ramon đã tắt máy…

“Sao thế?”, Lâm Chính hỏi Jesse.

“Tôi cũng không rõ, có lẽ tôi phải về Hiệp hội xem thế nào”, Jesse cầm áo khoác, bắt tay Lâm Chính rồi vội vàng rời đi…

Hai tiếng sau, một nữ cảnh sát hơi béo đưa Anna có vẻ đầy mệt mỏi quay về.

“Đi tắm rửa trước đi, tắm xong tôi sẽ bôi chút thuốc cho cô”, Lâm Chính đẩy bộ quần áo vừa mới mua ở cửa hàng thời trang nữ đối diện đến trước mặt Anna.

Anna liếc nhìn bộ quần áo đó, xem qua một lúc, khi nhìn thấy bộ đồ nội y Lesbian màu đỏ tím thì không khỏi liếc sang Lâm Chính.

“Thầy, sở thích của thầy thật là đặc biệt…”.

“Tôi nói nhân viên cửa hàng chọn đấy… Không phải tôi chọn…”, Lâm Chính rất quẫn bách, vội vàng xua tay giải thích.

“Thầy, không cần xấu hổ như vậy. Thật ra cái này chẳng có gì cả, nếu thầy muốn xem, tôi có thể mặc cho thầy xem bất cứ lúc nào”, Anna đột nhiên tiến đến gần một chút, nói một cách vô cùng mờ ám.

Lâm Chính ngạc nhiên, không biết tiếp lời như thế nào.

Anna cười hì hì cầm áo quần đi vào phòng tắm.

Có lẽ đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Lâm Chính quẫn bách như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play