“Lẽ nào ông cảm thấy Kỷ Văn có thể đối phó được với luật sư Hùng sao?”, Văn Lệ chất vấn.

“Ông Võ Nhân, giờ Giang Thành đúng là nhiều nhân tài thật đấy. Một cậu nhóc tóc vàng hoe hơn hai mươi tuổi đầu mà dám đứng ra thách thức với chúng ta nữa cơ à. Xem ra chúng ta thật sư già rồi, không được trọng dụng nữa rồi”, luật sư Hùng lắc đầu, nói với vẻ ai oán.

“Gia Hào, ý của cậu là tôi không bằng cả một thằng nhóc phía bên cậu sao?”, Võ Nhân tức giận.

“Thưa thầy, học trò không có ý đó”, Khang Gia Hào vội vàng nói.

“Vậy ý của cậu là gì?”, Võ Nhân chất vấn.

Khang Gia Hào lắc đầu, định giải thích thế nhưng ông ta đột nhiên nhìn thấy gì đó, bèn chỉ về phía bên kia đường: “Thầy nhìn phía bên kia là biết”.

Dứt lời, đám người Võ Nhân lập tức nhìn qua bên đường. Những người khác cũng vô thức nhìn theo.

Lúc này họ mới phát hiện ra đó là một chiếc xe mang biển số Yên Kinh. Cửa xe mở ra, một nhóm người bước xuống. Đoàn người này khiến những người có mặt phải bàng hoàng. Cả Võ Nhân, luật sư Hùng cũng sững sờ.

“Những người này là ai vậy/”

“Chưa thấy bao giờ”.

“Họ là người của tòa à?”

“Nhưng chưa thấy họ ở tòa bao giờ mà”.

Mọi người xì xầm, ghé tai nhau nói to nhỏ. Đúng lúc này, một nhà báo đột nhiên kêu lên: “Đây chẳng phải là luật sư Phương Thị Dân sao?”

“Cái gì? Phương Thị Dân?”, đám đông kinh hãi.

“Đúng vậy, còn có cả luật sư Phan Long và Thu Huyền Sinh nữa. Đây là ba luật sư hàng đầu của Yên Kinh, sao…họ lại xuất hiện ở đây vậy?”, đám đông ngạc nhiên.

Ba luật sư hàng đầu Yên Kinh à? Tất cả đều cảm thấy đầu óc trống rỗng. Ba vị luật sư danh tiếng lẫy lừng trong nước này sao lại xuất hiện cùng lúc thế? Từ sau khi họ nổi tiếng thì chưa xuất hiện cùng nhau bao giờ. Đám đông tim đập thình thịch, hơi thở cũng trở nên dồn dập hơn. Còn Phạm Lạc bỗng dấy lên dự cảm chẳng lành.

“Lẽ nào..”, Phạm Lạc nhìn chăm chăm ba người này và lầm bầm. Anh ta siết chặt nắm đấm, toát một hôi hột. Cảm giác bất an thậm chí là hoảng sợ xuất hiện. Ba người này sau khi bước xuống xe bèn đi về phía Lâm Chính…

“Không…không…”, Phạm Lạc mặt tái mét, vội vàng lùi lại..

“Không thể nào?”, Văn Lệ đột nhiên bừng tỉnh, mặt trắng bệch, người đứng không vững. Võ Nhân và luật sư Hùng cũng nhìn chăm chăm đoàn người vừa bước tới.

Trước sự chứng kiến của đám đông, ba vị luật sư bước tới trước mặt Lâm Chính và chào anh.

“Chào chủ tịch Lâm!”

Tiếng chào đồng loạt vang lên. Hiện trường lập tức im phăng phắc. Phạm Lạc thì như muốn phát điên.

Cảnh tượng mà anh ta không muốn nhìn thấy nhất đã xuất hiện.

“Ừm!”

Lâm Chính gật đầu, thản nhiên nói: “Sắp bắt đầu rồi, mau chuẩn bị đi”. . Truyện Gia Đấu

Nói xong, anh quay người đi vào trong tòa. Phan Long, Phương Thị Dân và Thu Huyền Sinh cũng đi sát ngay phía sau.

Chỉ còn lại đám nhà báo đang đứng hóa đá và cả Phạm Lạc với Văn Lệ với biểu cảm không dám tin.

“Chẳng trách Khang Gia Hào lại tuyên bố rút lui không chút do dự như thế. Hóa ra…ông ấy biết là chủ tịch Lâm đã có sự chuẩn bị rồi”, một nhà báo lên tiếng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play