“Mặc dù đoàn làm phim “Chiến Hổ” đã giải tán, nhưng chúng tôi sẽ lập một đoàn làm phim mới theo chỉ thị của Chủ tịch Lâm để quay một dự án phim lấy “Chiến Hổ” làm bản gốc, tên là “Tân Chiến Hổ”, mọi quyền lợi của “Chiến Hổ” đều thuộc về Tập đoàn Dương Hoa nên chúng tôi hoàn toàn có thể lập ra đoàn làm phim cho nó bất cứ lúc nào. Còn việc tuyển người cho đoàn làm phim sẽ được tiến hành theo danh sách trong tay tôi, tiếp theo tôi sẽ điểm danh, gọi đến tên người nào nếu người đó muốn làm việc trong đoàn làm phim mới thì có thể ký lại một bản hợp đồng mới, còn nếu không muốn ở lại cũng có thể tự mình đi khỏi đây, Dương Hoa chúng tôi sẽ không cưỡng cầu”.

Sau khi ông ta dứt lời, mọi người đều ngơ ngác.

Nụ cười của Phạm Lạc cứng đờ, Văn Lệ cũng ngây người.

Giải tán đoàn làm phim rồi lại tuyển chọn lại từ trong những người đã bị giải tán đó?

Sau đó là nghe Khang Gia Hào bắt đầu gọi tên.

Mà người đầu tiên ông ta gọi chính là Tống Kinh, chỉ là… Tống Kinh không còn là đạo diễn chính của bộ phim này nữa mà trở thành phó đạo diễn, còn đạo diễn chính là ai thì vẫn chưa công bố.

Tống Kinh do dự một hồi nhưng cuối cùng vẫn đồng ý chấp nhận hợp đồng.

Đám người chú Đinh cũng đều chấp nhận hợp đồng.

Hợp đồng này đã hạn chế quyền lợi trong tay họ.

Phó đạo diễn Uông không làm nữa.

Ông ta là người lão làng trong giới điện ảnh, đã bao giờ bị đối xử như vậy đâu?

“Hợp đồng này là sao? Tại sao lại bảo tôi đi làm một tên chạy vặt? Tôi đã từng này tuổi rồi còn có thể làm chuyện này ư? Có phải các người xem thường tôi quá không?”, phó đạo diễn Uông kích động nói.

“Đây là ý của Chủ tịch Lâm”, Khang Gia Hào nói.

“Tôi muốn gặp Chủ tịch Lâm của các ông. Tôi muốn đích thân nói chuyện với Chủ tịch Lâm”, phó đạo diễn Uông nói.

“Thật xin lỗi, ông Uông, bây giờ công ty Dương Hoa bọn tôi đang trong thời gian làm việc, nếu một người ngoài muốn vào công ty chúng tôi chỉ sợ ảnh hưởng đến mọi người làm việc, nếu ông cố chấp muốn đến sẽ bị bảo vệ ném ra ngoài nên tôi khuyên ông vẫn nên đợi”, Khang Gia Hào nói.

Vừa nghe nói thế, phó đạo diễn Uông lùi về sau, mặt không còn sắc máu.

Rõ ràng… những lời này đang chế giễu chuyện ông ta ngầm đồng ý, thậm chí cổ vũ đám người Văn Lệ xua đuổi Lâm Chính.

“Chủ tịch Lâm đã nói nếu ông không muốn ký hợp đồng này thì có thể đi, chúng tôi sẽ không gây khó dễ cho ông”.

Khang Gia Hào lạnh nhạt nói, sau đó tiếp tục đọc tên trong danh sách.

“Đạo diễn…”, chú Đinh gọi.

Phó đạo diễn Uông cắn răng, khàn giọng nói: “Được rồi, xem như ông đây đá phải tấm sắt, ông đây không chịu được cơn giận này”.

Nói rồi ông ta tức giận rời đi.

“Đạo diễn Uông! Đạo diễn Uông!”

“Đạo diễn Uông, ông đừng đi”.

Rất nhiều người đều níu giữ ông ta nhưng không có tác dụng.

Còn Khang Gia Hào vẫn tiếp tục đọc tên trong danh sách.

Đa số đều muốn ở lại, chỉ có số ít cảm thấy mọi chuyện quá hoang đường nên rời đi theo đạo diễn Uông.

Nhưng đến khi đọc xong danh sách, Phạm Lạc và Văn Lệ mới nhận ra danh sách trong tay Khang Gia Hào… hình như không có hai người họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play