Nhiều người khịt mũi khinh thường, thầm chửi phía Hàn Thành vô sỉ.

Bắt chước?

Lâm Chính thực hiện các bước nhanh hơn Y Vương Hàn Thành không phải ít, cho dù bắt chước thì cũng là Y Vương bắt chước Lâm Chính mới phải!

Nào ngờ Lâm Chính dừng lại, thản nhiên nói: “Nếu vậy thì tôi sẽ cho các người thua tâm phục khẩu phục!”.

Nói xong, Lâm Chính đổ hết tất cả dược liệu mình đã bốc sẵn, bắt đầu bốc lại từ đầu.

Y Vương Hàn Thành sửng sốt.

Những chuyên gia bác sĩ Hoa Quốc ở xung quanh cũng không hiểu ra sao.

Lâm Chính bốc lại một loạt thuốc khác hẳn với số thuốc của Y Vương Hàn Thành, sau đó nghiền nát, nấu lên. Đồng thời khử khuẩn kim châm cứu, bắt đầu châm cứu lên ngón tay của người bệnh, đắp thuốc…

Lần này, những người kêu gào chửi mắng đó không còn gì để nói, ai nấy đỏ bừng mặt.

Y Vương Hàn Thành châm cứu theo kiểu Hàn Thành truyền thống, nhưng lại không theo thuật châm cứu truyền thống. Mười ngón tay ông ta chuyển động cùng lúc, mười ba cây châm bạc lần lượt hạ xuống, châm vào vết thương của người bệnh. Châm bạc khẽ lay động, phát ra tiếng kêu kỳ quái.

“Đông Giám Thập Tam Châm!”.

Khấu Quan bật thốt lên.

“Cái gì? Đông Giám Thập Tam Châm?”, Tề Trọng Quốc cũng kinh ngạc kêu lên.

“Đó là cái gì?”, Cục trưởng Hác tò mò hỏi.

“Một thuật châm cứu diễn hóa từ bí thuật Quỷ Cốc Thập Tam Châm của Hoa Quốc chúng ta, được sưu tầm ghi lại trong Đông Y Bảo Giám. Trên thực tế là biến hóa từ Quỷ Cốc Thập Tam Châm. Mặc dù hiệu quả không bằng Quỷ Cốc Thập Tam Châm, nhưng trước mắt thì đã rất đáng sợ rồi”, Khấu Quan nói.

Mọi người hít sâu một hơi.

“Vậy còn Quỷ Cốc Thập Tam Châm?”, Cục trưởng Hác vô thức hỏi.

“Đã thất truyền từ lâu”, Tề Trọng Quốc thở dài: “Nghe nói lần cuối Quỷ Cốc Thập Tam Châm xuất hiện là ở tỉnh Thiên Hành, vả lại đó là chuyện của mấy chục năm trước, cho đến bây giờ cũng chưa hề nghe nói có ai biết thuật này”.

“Hậu bối chúng ta chẳng bằng xưa”.

“Phải, nếu có kỹ thuật của tổ tiên thì đâu đến nỗi để những tên hề ở nơi chật hẹp nhỏ bé này ngông cuồng như vậy”.

Mấy vị bác sĩ già ở quanh đó thở dài, mặt lộ vẻ áy này.

Cục trưởng Hác cũng thở dài một tiếng, liên tục lắc đầu.

Nhưng lúc đó, Tề Trọng Quốc đột nhiên trợn tròn mắt.

Khấu Quan, Lạc Bắc Minh, Lạc Thiên và các chuyên gia bác sĩ khác đều như phát điên vây lại, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt.

“Không thể nào! Không thể nào! Chuyện này tuyệt đối không thể nào!”.

Y Vương Hàn Thành chưa thực hiện xong Đông Giám Thập Tam Châm bỗng nhiên đứng dậy, toàn thân run rẩy.

“Thầy!”.

Người bên phía Hàn Thành kinh ngạc kêu lên.

“Sao… Sao thế?”, Cục trưởng Hác sốt ruột hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play