Nhưng sức thô của anh ta đối với đệ tử nội đảo mà nói hoàn toàn chẳng là gì.

Theo lý mà nói, kiểu người này mỗi một đệ tử nội đảo đều có thể ức hiếp, nhưng vì sao hôm nay… anh ta lại đánh bại liên tiếp hai người? Hơn nữa… chỉ ra có hai chiêu?

“Sức mạnh này… Tốc độ này… Đệ tử ngoại đảo chắc chắn không thể nào làm được! Triệu Mãnh, cậu… cậu… rốt cuộc chuyện này là sao?”, một đệ tử nội đảo run rẩy hỏi.

“Tôi… Tôi thật sự không biết…”, Triệu Mãnh ngơ ngác nhìn hai tay mình, muốn khóc mà không có nước mắt.

“Châm bạc, là châm bạc!”.

Lúc này, có người la lên.

Tất cả mọi người đều quay sang nhìn châm bạc trên người Triệu Mãnh.

Trên vai anh ta có hai cây châm bạc, lúc này châm bạc còn đang rung lên nhè nhẹ.

“Là thứ này sao… Không phải chứ?”, Triệu Mãnh không tin nổi, thốt lên.

“Tuyệt đối không thể nào, tôi không tin!”.

Lúc này, lại có một tiếng gào thét vang lên, sau đó một bóng người to lớn tiến đến gần Triệu Mãnh.

Triệu Mãnh nín thở, định phản công.

Nhưng tốc độ của bóng người đó nhanh hơn người lúc trước gấp nhiều lần.

Hỏng bét, không kịp nữa rồi!

“Triệu Mãnh sư huynh, cẩn thận!”.

Tiểu Thúy ở một bên hét lên, theo bản năng lao tới, vung ra một chưởng, đánh về người kia.

Ầm!

Chưởng của người đó và Tiểu Thúy chạm nhau, hắn lại không thể tiến thêm được nữa, xoay tròn một vòng giữa không trung sau đó đáp xuống đất. Sau khi hắn đáp xuống đất thì liên tục lùi ra sau, suýt chút nữa không đứng vững…

Cảnh này xuất hiện, tất cả mọi người đều lặng như tờ…

Tiểu Thúy là ai?

Một nha hoàn vẫn đang trong thời gian nô dịch!

Một người thậm chí còn chưa từng tiếp xúc với võ học của đảo Vong Ưu.

Thiên phú rất kém.

Nền tảng lại càng kém.

Trên đảo Vong Ưu, cô ấy chính là đệ tử ở tầng thấp nhất.

Cho dù trong số các đệ tử ngoại đảo, thì cô ấy cũng không có bất cứ địa vị gì.

Còn người bị cô ấy đánh lùi thì sao?

Đó là Giản Tử Hiền!

Giản Tử Hiền là đệ tử tinh nhuệ có thể so chiêu với Trương Tử Tường!

Theo lý mà nói, Tiểu Thúy không thể đỡ nổi một chiêu của Giản Tử Hiền.

Chỉ cần Giản Tử Hiền muốn, thì một cái tát tùy ý cũng có thể đánh chết Tiểu Thúy!

Nhưng bây giờ… Giản Tử Hiền lại bị một chưởng của Tiểu Thúy đánh cho phải lùi lại…

Đây là chuyện chấn động đến mức nào chứ?

Không thể dùng từ kỳ tích, mà phải dùng từ nằm mơ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play