Trận thi đầu tiên đã mở màn!

Jang Eun Tae lấy luôn chiếc tăm trên giá xuống, rồi lại lấy châm bạc trên túi đựng châm, bắt đầu cắm từng châm bạc rất mảnh vào que tăm.

Các đạo cụ ở đây có thuộc tính khác nhau, thủ pháp châm cứu cần kiểm tra cũng khác nhau.

Mảnh gỗ để kiểm tra lực của người châm cứu.

Mạch máu trên miếng thịt và que tăm để đo độ tinh chuẩn của người châm cứu.

Thông thường thì tăm là khó nhất, dù sao muốn cắm ba châm bạc vào que tăm nhỏ xíu cũng không dễ dàng gì, chưa kể ba châm bạc phải vững, phải thẳng.

Miếng thịt và mảnh gỗ là tầm thường nhất.

Về phần con dao kia thì rất nhiều người không hiểu vì sao.

Châm bạc mà có thể xuyên qua thép tấm sao?

Lúc này, một nhân viên công tác chạy tới, ghé vào tai người đàn ông mặc đồ Trung Sơn kia nói nhỏ mấy câu.

Ông ta khẽ gật đầu, sau đó mở miệng nói: “Rất xin lỗi quý vị, con dao không nằm trong phạm trù đạo cụ thi lần này, thế nên mọi người cứ coi như không nhìn thấy nó đi”.

“Hóa ra là vậy”.

“Tôi đã nói rồi mà, thi châm cứu sao lại đột nhiên lòi ra con dao chứ?”.

“Chẳng lẽ lại dùng châm bạc xuyên qua con dao đó?”.

Tiếng cười cợt vang lên.

Nhưng đúng lúc này thì Lâm Chính lên tiếng.

“Vậy tôi có thể chọn con dao này không?”.

Anh vừa dứt lời, hội trường lập tức trở nên yên tĩnh.

Người đàn ông mặc đồ Trung Sơn kia ngây ra.

Các bác sĩ Hàn Thành nhíu mày.

Đám người Mạc Thanh đều quay sang nhìn anh, tỏ vẻ kinh ngạc.

“Đương nhiên là có thể”, người phía Hàn Thành lập tức lên tiếng, nói mỉa mai: “Dù sao cũng biết mình sẽ thua, nên tìm thứ đặc biệt chút để cắm châm sao? Ha ha, người Hoa Quốc đúng là xảo quyệt!”.

Vừa nghe thấy thế, không ít người bừng tỉnh.

Hóa ra Lâm Chính có ý định này!

“Ha, đúng là một kẻ giảo hoạt!”.

“Phải đấy, nếu thua thì cũng có thể nói là đạo cụ mình chọn quá khó để trốn tránh”.

“Còn chưa thi xong đã tìm được lý do rồi! Ha, đúng là loại không có tiền đồ!”.

“Nhưng người Hàn Thành đã vạch trần ý đồ của hắn, hắn muốn tìm lý do này thì cũng không được rồi”.

“Tiếp theo để xem hắn làm thế nào”.

Phía hàng ghế khán giả vang lên không ít những lời mỉa mai châm chọc.

Giám khảo đã cho phép.

Lâm Chính phớt lờ những lời chế giễu kia, cầm con dao trên giá lên quan sát.

Con dao được mài rất sắc, hơn nữa được làm từ thép không gỉ, là dao phẫu thuật.

“Lâm Chính, cậu còn không mau bắt đầu đi, người ta sắp xong rồi kìa”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play