“Chủ tịch Tô, bộ này không được, bộ này nhìn trẻ con lắm”, nữ thư ký nói.

“Còn bộ này thì sao?”, Tô Nhu cầm một bộ lễ phục màu đen lên so.

“Bộ này… lại có vẻ quá trưởng thành…”.

Hai người phụ nữ luôn miệng thảo luận. Khi thấy Lâm Chính đi vào, Tô Nhu lập tức buông áo quần trong tay xuống, cầm một bộ Âu phục trên ghế sofa lên đưa cho anh.

“Đi thử đi”.

“Làm gì?”, Lâm Chính ngạc nhiên, hỏi.

“Ngày mai có buổi giao lưu mỹ phẩm quốc tế, em được mời tham gia, em muốn anh đi cùng em cùng nhau tiến bộ”, Tô Nhu nói.

“Em đi không phải được rồi sao? Mỹ phẩm gì đó anh cũng không hiểu”.

“Anh Lâm, chuyện này anh còn không hiểu à? Chủ tịch Tô kêu anh đi theo là để anh làm sứ giả hộ hoa. Chủ tịch Tô xinh đẹp như vậy, ở triển lãm chắc chắn sẽ có vô số ong bướm quấy rầy Chủ tịch Tô. Anh đi theo, Chủ tịch Tô cũng có thể bớt đi không ít rắc rối”, thư ký che miệng cười nói.

“Hóa ra là vậy”, Lâm Chính gật đầu.

“Trừ điều đó ra, cũng để đưa anh đi trải nghiệm, vốn dĩ nhân vật nhỏ như em không thể tham gia bữa tiệc lớn như vậy, vẫn là nhờ quý nhân cho em cơ hội. Em nghe nói triển lãm mỹ phẩm lần này có nhiều chuyên gia nghiên cứu dược vật nổi tiếng trong nước tham gia. Thuốc giảm béo, kem mỹ phẩm mà bọn họ nghiên cứu ra vô cùng nổi tiếng. Anh cũng biết chút y thuật, nếu có thể bắt nối quan hệ với bọn họ, sau này chúng ta ly… sau này anh ra ngoài kiếm việc làm cũng có thể thêm một đường đi phải không?”, Tô Nhu suýt thì thốt ra hai chữ ly hôn, nhưng đến bên miệng vẫn nuốt trở về.

Hàng lông mày Lâm Chính khẽ động, nhưng cũng không để tâm.

Anh nhớ hình như ngày mai Tập đoàn Dương Hoa cũng có đại diện tham dự triển lãm này, cũng tính là một buổi tiệc khá lớn.

“Tiểu Tây đã đặt xong vé sáng mai rồi, sáng mai chúng ta bay đến Thượng Hỗ. Anh thử quần áo xem, không hợp thì em sẽ bảo Tiểu Tây đi đến cửa hàng đổi, ngủ sớm một chút”.

“Được”.

Lâm Chính gật đầu, cầm áo quần đi vào nhà vệ sinh.

Chốc lát sau, Lâm Chính mặc Âu phục vừa người đi ra ngoài.

Tô Nhu cũng không phải lần đầu nhìn thấy Lâm Chính ăn mặc chỉnh tề xuất hiện, nhưng mỗi lần nhìn vẫn có cảm giác mắt sáng lên.

Thư ký Tiểu Tây lại càng đầy vẻ si mê.

Sáng sớm ngày hôm sau, thư ký Tiểu Tây lái xe của Tô Nhu đến dưới lầu công ty, ba người đi thẳng đến sân bay.

Lâm Chính không có hứng thú gì với chuyện này, bây giờ anh chỉ lo đối phó Kỳ Dược Phòng, cho nên trên đường đi luôn cầm điện thoại, xem tin nhắn Mã Hải gửi tới.

Buổi trưa, ba người đến Thượng Hỗ.

Tiểu Tây dã đặt khách sạn giá rẻ ở lại, ăn cơm xong thì tùy ý đi dạo một vòng, sau đó buổi tối Tô Nhu dẫn theo Lâm Chính đi tới khách sạn Minh Châu ở trung tâm Thượng Hỗ.

Lúc này, ở trước cửa khách sạn Minh Châu đã đỗ đầy xe.

Mercedes, BMW chỉ là hạng xoàng, Maserati, Porsche, Lamborghini, Ferrari chỗ nào cũng thấy.

Những cậu ấm cô chiêu ăn mặc xinh đẹp xa hoa ra vào, ai ai cũng lộng lẫy hoa lệ.

Tô Nhu mặc đồ dạ hội màu đen hoa văn trắng, tóc dài cột cao, trông rất hào hoa phú quý, vừa xuống xe đã thu hút vô số ánh mắt xung quanh.

Lâm Chính đi theo bên cạnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play