Y tá đi đến cửa, kéo cửa sổ nhìn ra bên ngoài, lập tức ngẩn ra, vội vàng mở cửa.

“Ai thế?”, bác sĩ Lý không nhịn được hỏi một câu.

“Là Viện trưởng Phàn”, y tá nhỏ giọng nói.

“Cái gì? Viện trưởng Phàn?”.

Bọn họ kinh ngạc không thôi.

Đợi cửa mở ra, một người đàn ông trung niên hói đầu đeo kính dẫn theo một nhóm người bước nhanh vào.

“Viện trưởng Phàn, xảy ra chuyện gì rồi?”, bác sĩ Lý vội ngăn lại.

“Tiểu Lý à, chuyện này không liên quan đến cậu, cậu tránh ra trước đi”, Viện trưởng Phàn nghiêm túc nói.

Nhìn vẻ mặt của Viện trưởng Phàn, bác sĩ Lý cảm thấy không ổn, vội hỏi tiếp: “Viện trưởng Phàn, chúng tôi đang cứu bệnh nhân, có chuyện gì không thể đợi cấp cứu xong rồi hãy nói sao? Nếu làm lỡ thời gian trị bệnh thì sẽ càng tồi tệ!”.

“Tiểu Lý, tình trạng của người bệnh này không tồi tệ như cậu nói. Hơn nữa, chúng tôi đã được biết thủ tục nhập viện của người bệnh này không đúng quy tắc, bà ta cần phải chuyển viện khẩn cấp, chuyện này cậu đừng xen vào, tránh ra”, Viện trưởng Phàn nói, sau đó phất tay.

Người ở đằng sau lập tức đi tới, định kéo Lâm Chính ra, đồng thời đẩy Lương Thu Yến ra khỏi phòng cấp cứu.

“Các người làm gì vậy?”, Lâm Chính lập tức chặn giường lại.

“Chuyện gì thế?”.

Tô Nhu cũng chạy vào, khó hiểu hỏi.

“Cậu là ai?”.

Viện trưởng Phàn nhìn chằm chằm Lâm Chính, hỏi.

“Tôi là người nhà bệnh nhân”, Lâm Chính đáp.

“Người nhà bệnh nhân? Không biết ở đây không cho phép người nhà bệnh nhân vào sao? Bảo vệ! Bảo vệ đâu? Mau đuổi người này ra ngoài cho tôi!”, Viện trưởng Phàn hét lớn, nơi cửa lập tức có vài bảo vệ mặc đồng phục chạy vào, không nói lời nào đã định bắt Lâm Chính ra khỏi đó.

“Tránh ra!”.

Vẻ mặt Lâm Chính lạnh tanh, dùng sức hất ngã hai tên bảo vệ.

“Hả?”.

Bọn họ ngạc nhiên biến sắc.

“Cậu… Cậu còn dám phản kháng? Mau báo cảnh sát! Mau báo cảnh sát!”, Viện trưởng Phàn tức giận chỉ vào Lâm Chính, nói.

Đã có người lấy điện thoại ra.

Lâm Chính siết chặt nắm đấm.

Anh biết những người này đột nhiên xuất hiện chắc chắn là có liên quan đến nhà họ Lương.

Mọi chuyện đúng thật giống như lời Lương Thu Yến nói… mấy bệnh viện lớn này… không thể vào!

“Viện trưởng Phàn, sao ông lại làm vậy? Bây giờ tình trạng của bệnh nhân này đang rất tồi tệ. Nếu ông bắt bà ấy chuyển viện ngay bây giờ, một khi xảy ra bất trắc, sao bệnh viện chúng ta có thể gánh nổi trách nhiệm?”, bác sĩ Lý đỏ bừng mặt, kích động nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play