Bốp!

Tiếng động vang lên!

Cổ tay Ứng Hoa Niên bị Lâm Chính tóm lấy!

“Gì co?

Hô hấp của Ứng Hoa Niên trở nên dồn dập.

Tất cả mọi người đều sững sờ.

Năm ngón tay ra đòn mạnh mẽ như vậy mà bị chặn lại, không thể nào tiến lên được thêm nữa.

Chiêu này thế mà bị Lâm Chính hóa giải!

“Không thể nào…”, Ứng Bình Trúc run rẩy.

Chỉ nhìn thấy Lâm Chính đột nhiên phát lực, giơ chân đạp vào ngực ông ta.

Không ổn!

Ứng Hoa Niên kinh ngạc, lập tức giơ tay khác lên chặn đòn này.

Nhưng sau khi chặn…

Rắc!

Tiếng rắc vang lên.

Ứng Hoa Niên bay ra như viên đạn, đâm sầm vào bức tường ở phía sau.

Bức tượng bị ông ta đâm thủng một lỗ lỡ, ông ta tiếp tục đâm sang hòn non bộ ở trong sân bên kia rồi mới dừng lại.

Cảnh tượng này khiến mọi người lặng yên như tờ.

Tất cả mọi người đều sững sờ nhìn Ứng Hoa Niên, nhìn ông ta khó khăn bò dậy.

Mà cánh tay ông ta dùng để chặn đòn của Lâm Chính… đã gãy hết xương, khác với lúc đầu đánh với Lâm Chính, giờ ông ta sợ hãi cúi đầu, không dám ngẩng đầu lên.

Người nhà họ Ứng sững sờ.

“Đây… đây mới là thực lực thật sự của cậu sao?”, Ứng Hoa Niên vừa thở vừa nhìn Lâm Chính, nghiến răng nói.

“Ừ, có điều, thực lực của tôi không chỉ vậy đâu!”

Lâm Chính lại giơ tay lên, mười bảy giọt linh huyết trên cánh tay lúc này như phát ra ánh sáng, sức mạnh không gì sánh kịp lan tràn trên người anh.

“Đến lượt tôi rồi!”

Lâm Chính lạnh lùng nói, đột nhiên tung người nhảy lên, nháy mắt lại biến mất.

“Tệ thật!”

Ứng Hoa Niên kinh ngạc, vội vàng lăn sang bên cạnh.

Nhưng ngay giây phút ông ta lăn sang bên.

Đùng!

Tiếng nổ vang trời vang lên từ hòn non bộ đã vỡ nát ở bên cạnh.

Sau đó, cả sơn trang Ứng Long… đều rung chuyển!

Người nhà họ Ứng không kịp đề phòng, tất cả bị cơn chấn động đột nhiên ập tới đó làm ngã ra đất, ngã nghiêng ngã ngửa.

Mặt đất rung chuyển không ngừng, bề mặt nứt ra, phòng ốc lung lay, thậm chí đổ sụp. Những cây bonsai trong vườn cũng bị phá hủy hoàn toàn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play