Tính cách bọn họ định sẵn sẽ không thỏa hiệp, dù sao quanh đây có nhiều người như vậy, nhường không phải sẽ mất mặt lắm sao?

Tài xế nghe vậy đương nhiên rất tức giận. Gã gật đầu liên tục, nhếch khóe miệng, nói: “Được! Được! Được lắm! Đừng nghĩ các người là phụ nữ mà tôi sợ các người!”.

Nói xong, gã quay đầu nói với người ngồi sau xe mấy câu, sau đó mở cửa xe, đi về phía hai người phụ nữ.

“Các người muốn làm gì?”.

Đám người Tô Quảng, Tô Cối muốn ngăn người đó lại.

Nhưng tài xế rất cao, vóc người cũng cực kỳ cường tráng, hai người không ngăn cản được. Tài xế xông thẳng tới trước mặt hai người phụ nữ, trở tay tát mỗi người một cái.

Bốp bốp!

Tô Trân và Trương Tinh Vũ bị tát ngã xuống đất.

Trương Tinh Vũ bị tát rụng mất một chiếc răng, miệng chảy máu.

“Oa!”. .

||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y |||||

Người xung quanh kinh ngạc kêu lên.

Tất cả mọi người đều ngơ ngác.

Tô Nhu sững sờ.

Ngay cả Lâm Chính cũng không phản ứng kịp.

Thế mà có người dám ra tay ở đây?

“Hai con đĩ thối! Ông đây đang vội đi gặp Long Thủ và Tần Bách Tùng! Các người biết điều thì mau cút ra cho ông, nếu không ông đây sẽ đánh rụng răng các người!”, tài xế phách lối quát lên.

“Khốn nạn, tao liều mạng với mày!”.

Trương Tinh Vũ nhanh chóng từ dưới đất bò dậy, nổi điên lao về phía tài xế kia.

Nhưng tài xế hoàn toàn không hiểu đạo lý đàn ông tốt không chấp phụ nữ, lập tức đạp tới một đạp.

Rầm!

Trương Tinh Vũ lại ngã ra đất, mặt mũi đầy bụi bặm, vô cùng nhếch nhác.

Người nhà họ Tô và Tô Quảng triệt để nổi giận.

“Đồ chó, mày kiêu căng quá rồi!”.

“Đánh đi, tôi không tin một mình gã có thể đánh lại nhiều người chúng ta như vậy! Đánh đi!”.

Tô Cương, Tô Cối lao lên, Tô Quảng xưa nay nhu nhược lần này cũng không sợ, vung nắm đấm về phía gã tài xế.

Mặc dù tài xế cao to, nhưng cũng không chống đỡ được nhiều người, mau chóng bại trận, trên mặt xuất hiện mấy vết bầm tím.

Lúc này lại có vài chiếc xe đi vào học viện, dừng phía sau chiếc Bentley. Trên xe có nhiều người mặc áo đen bước xuống, ùa về phía này, ấn tất cả mấy người nhà họ Tô và Tô Quảng xuống đất.

Lâm Chính thấy vậy, ánh mắt lập tức trở nên vô cùng lạnh lùng.

“Dừng tay!”.

Lúc đó, một thành viên cốt cán của Huyền Y Phái dẫn theo một nhóm các nhân viên y tế chạy tới, đẩy đám người áo đen đó ra.

Lâm Chính nhận ra người này, ông ta tên Mạc Phó, đi theo Hùng Trưởng Bạch học tập.

Theo vai vế, ông ta là đồ tôn của anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play