“Cạn ly!”

Tiếng hô vang lên khắp phòng, ai cũng nâng ly chúc mừng. Lâm Tung uống một ngụm rồi ngồi xuống nhìn Lâm Vũ Hào với ly rượu còn đầy ở bên cạnh.

“Anh Hào, lần này may mà có anh. Nếu mà không có anh thì tôi thật sự không thể nào an toàn rời khỏi Dương Hoa được. Chúng ta cũng không thể nào lập được công lớn như vậy! Nào nào, tôi thay mặt mọi người kính anh Hào một ly!”

“Nào nào!”, tiếng cười vang lên, rượu lại được nâng ly.

Lâm Vũ Hào không thể hiện biểu cảm gì, chỉ khẽ mỉm cười đưa ly lên và uống một ngụm. Hắn thản nhiên nói: “Đây mới chỉ là bước đầu thôi. Mục đích chủ yếu của gia tộc đó là lấy được tập đoàn Dương Hoa. Giờ Lâm Chính là kẻ đầu tiên cần xử lý. Sau khi thâu tóm được thị trường trong nước, chúng ta sẽ mở rộng ra nước ngoài. Lúc đó bọn chúng sẽ lỗ sặc máu và chủ tịch Lâm sẽ chạy tới cầu xin chúng ta. Việc của chúng ta là chấp nhận tất cả và nhìn chủ tịch Lâm thường ngày trịch thượng phải khuất phục”.

“Ha ha, tuyệt vời! Ha ha…”

“Nhìn thấy khuôn mặt của kẻ đó là tôi đã thấy khó chịu rồi. Trước mặt nhà họ Lâm mà hắn làm bộ làm tịch cái gì không biết!’

“Chuẩn đấy, nó mà cũng xứng mang danh họ Lâm sao?”, đám đông nhốn nháo chửi rủa.

Rầm. Lúc này, cửa phòng bị ai đó đạp bung.

“Ai vậy!”

Tất cả mọi người đứng dậy, trừng mắt nhìn ra cửa với vẻ tức giận. Một cô gái bước vào. Cô gái ngồi xuống không chút khách sáo, tự rót cho mình một ly rượu và bắt đầu ăn đồ ăn. Đám đông đang điên máu, nhìn thấy cô gái thì bỗng giật mình.

“Cô Ngữ Yên?”, cả đám thất kinh.

“Em gái, sao em lại tới rồi?”, Lâm Vũ Hào bất ngờ.

“Em không được tới sao?”

“Không phải…chỉ là chú hơi nghiêm khắc, không phải lúc này em phải ở nhà nghiên cứu y thuật à?”, Lâm Vũ Hào mỉm cười nói.

“Chán quá mà. Em nói bố sắp xếp việc cho em làm. Giờ anh đi cùng em một chuyến đi”, Lâm Ngữ Yên lau một trái cherry và bỏ vào miệng.

“Việc gì?”

“Đi Giang Thành một chuyến!”

Lâm Ngữ Yên lấy từ trong túi ra một bức thư đưa cho Lâm Vũ Hào xem. Cô ta thản nhiên nói: “Đại hội sắp bắt đầu. Gia tộc muốn có được tập đoàn Dương Hoa. Trong thư đã đưa ra mệnh lệnh. Trong vòng 3 ngày phải khiến Dương Hoa thuộc về nhà họ Lâm. Thần y Lâm cũng phải quay về làm việc cho nhà họ Lâm. Anh đi với em, đi làm công tác tư tưởng với kẻ đó”.

“Anh đi với em sao?”, Lâm Vũ Hào ngạc nhiên.

“Sao? Không đủ hả?”

“Đủ…đủ rồi em gái. Anh sẽ lập tức sắp xếp xe”, Lâm Vũ Hào vội vàng đứng bật dậy và chạy ra ngoài.

Cùng với thuốc mới được tung ra, toàn bộ cổ phần của doanh nghiệp Lâm Thị cũng tăng lên đáng kể. Không chỉ có vậy, thậm chí những công ty mà doanh nghiệp Lâm Thị từng hợp tác cũng chịu sự tác động.

Loại thuốc mới này đúng là khủng khiếp quá. Trị được tận gốc bênh tim mà. Không phải là thuốc cầm chừng. Cũng không phải là thuốc bổ. Mà là thuốc trị được tận gốc bệnh tim đấy.

Bệnh tim là bệnh khó trên thế giới. Bao năm qua, con người luôn cố gắng khắc chế căn bệnh này nhưng vẫn chưa có tiển triển gì đột phá.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play