Thuốc dẫn?
Cả người Lâm Tung run rẩy, giật mình phản ứng lại, vội vàng xem lại phương thuốc.
Đúng thật!
Phương thuốc này… không có thuốc dẫn!
Nếu như không dùng thuốc dẫn, chỗ thuốc phía sau dùng thế nào?
“Sao… sao có thể như vậy? Không đúng, đáng nhẽ phải có thuốc dẫn chứ… Sao có thể như này được”, Lâm Tung lẩm bẩm nói.
Nhưng chưa nói xong, một nắm đấm đã đập thẳng lễ gò má hắn.
Bốp!
Lâm Tung không kịp phòng bị, ngã lên ghế, nửa bên mặt sưng phồng lên.
“A Vĩ, anh làm gì vậy?”, hắn ôm mặt bò dậy, nhìn chằm chằm vào người nhà họ Lâm vừa tung nắm đấm.
“Làm gì? Lâm Tung, nói đi, có phải anh cố tình giấu thuốc dẫn đi không? Cố tình không nói ra để đòi lợi ích từ gia tộc không?”, người đó tức giận hét lên.
“Tôi không có! Cậu đừng có vu oan cho tôi! Lâm Tung tôi là người nhà họ Lâm, tôi sao có thể làm được chuyện làm tổn hại đến lợi ích của nhà họ Lâm được? Tôi thề tôi không làm!”, mặt Lâm Tung tái mét, vội vàng phản biện.
Chuyện này một khi bị hiểu lầm thì đúng là tiêu đời.
“Anh còn dám nói anh không làm? Anh là người viết phương thuốc này ra vậy sao nó lại không có thuốc dẫn?”
“Rõ ràng là anh cố ý, muốn kỳ kèo với gia tộc!”
“Tôi thấy có vẻ anh chưa thấy quan tài chưa đổ lệ thì phải!”
Người nhà họ Lâm trầm giọng nói, tiến lên mắng mỏ Lâm Tung. .
||||| Truyện đề cử:
Linh Vũ Thiên Hạ |||||
Đúng lúc này Lâm Vũ Hào giơ tay ngăn cản mọi người đang nổi giận.
“Cậu ấy không giấu gì cả, chắc cậu ấy không biết có thuốc dẫn!”, Lâm Vũ Hào bình tĩnh nói.
“Anh Hào…”
Mọi người đều quay ra nhìn hắn.
Chỉ nghe thấy Lâm Vũ Hào nói: “Trong cơ thể Lâm Tung chảy dòng máu nhà họ Lâm, nhà họ Lâm sinh ra nuôi dưỡng cậu ấy, cậu ấy không thể nào phản bội nhà họ Lâm được, huống hồ cậu ấy biết hậu quả của việc uy hiếp nhà họ Lâm là gì, nếu làm vậy thì mục đích của cậu ấy là gì? Tiền? Quyền? Phụ nữ? Cậu ấy đã lập được công lao lớn như vậy, nếu như có thuốc dẫn, gia tộc hoàn toàn có thể ban thưởng cho cậu ấy, nhưng nếu như cậu ấy làm như vậy cậu ấy sẽ không có được gì, ngược lại còn mất mạng, Lâm Tung không phải đồ ngu, cậu ấy sẽ không làm chuyện ngu xuẩn này”.
Mọi người nghe xong lập tức chìm vào im lặng.
Đúng vậy. Lâm Tung sẽ cần phải làm như vậy.
“Nếu như không phải Lâm Tung giấu thuốc dẫn, vậy điều đó có nghĩa là… phương thuốc trong tay Triệu Thiên không hoàn chỉnh?”, một người đứng bên cẩn thận hỏi.
“Có thể là vậy?”, Lâm Vũ Hào nói: “Tên thần y Lâm này dẫu sao cũng không đơn giản, hắn ta sao có thể dễ dàng tiết lộ phương thuốc này ra? Hắn ta nhất định đã làm việc này, thuốc dẫn chắc do cậu ta cố ý giấu đi! Ngay cả Triệu Thiên cũng không biết!”
“Vậy chúng ta cần làm thế nào? Tiếp tục ở lại Giang Thành tìm thuốc dẫn?”
“Không cần, xảy ra chuyện như này, thần y Lâm chắc sẽ càng giám sát gắt gao phương thuốc, chúng ta muốn tìm thuốc dẫn cũng khó!”
“Không có thuốc dẫn thì chúng ta nên làm thế nào để điều chế thuốc mới?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT