Lười Biếng Không Thành Đành Phải Cứu Vớt Thế Giới

Chương 58: Quyển 3 - Sóng gió ở Yến Châu (16)


11 tháng

trướctiếp

Trên thuyền, Yến Lăng nhìn gió lốc cuốn theo máu thịt đang gào thét rồi tan thành vô số tia máu xung quanh, sau đó công khai chảy qua chân mọi người giữa tiếng hít hà và sự né tránh đầy hoảng hốt, trở thành một dòng sông máu tanh ngòm.

Hắn ta nhíu mày rồi mới nhìn bóng người xuất hiện đầy ma quái ở cuối sông máu.

Yêu Chủ.

Chí tôn của Yêu Vực, Yêu Chủ Thành Trụ.

Yêu Vực chiếm cả một châu, đại yêu hoành hành, các trận chiến tranh giành quyền lực vô cùng thảm khốc. Ba trăm năm trước, Thành Trụ bất ngờ xuất hiện, giết sạch Yêu Hoàng, chém cả Yêu Chủ đời trước và bè lũ còn sót lại, giết hết những người phản đối bằng thủ đoạn vô cùng đẫm máu và tàn nhẫn, ngồi vào ngai Yêu Chủ, thống trị Yêu Vực đến giờ, danh tiếng hung ác lừng lẫy khắp bốn biển chín châu.

Khi thấy một trong những tôn giả mạnh nhất và gây tranh cãi nhất đương thời, nói thật lòng, Yến Lăng hơi kinh ngạc.

Yêu Chủ rất cao, cũng rất gầy, hắn ta mặc áo bào đen rộng thùng thình, trông gầy gò khác thường, dường như có thể thấy rõ hình dáng xương bả vai.

Da hắn ta tái nhợt, thuộc kiểu tái lạnh như người chết, đường viền hàm góc cạnh, gò má gầy gò, càng tôn lên xương quai hàm gần như bạnh ra, đôi môi mỏng có màu máu, sống mũi cao hếch lên, mắt hồ ly nhỏ dài, đuôi mắt cụp bẩm sinh, giống mũi gai bị gãy, trong hốc mắt đen ngòm là con ngươi đỏ thẫm, khi nhìn người khác thì cũng không giống như đang nhìn, mà như biển máu trào ra, khiến xương cốt họ tan thành nước.

Ánh mắt hắn ta chứa đựng sự tàn nhẫn, lạnh lùng đến mức bén nhọn, hắn ta chậm rãi bước tới từ cuối sông máu, tuy hắn ta chỉ lạnh lùng nhìn ngươi thì ngươi cũng chẳng nghi ngờ gì về việc ngay giây tiếp theo hắn ta sẽ bất ngờ trở nên hung bạo, chém ngươi thành muôn mảnh.

Xung quanh lặng ngắt.

Trước giờ Yêu tộc luôn đi một mình, cho dù Yêu tộc vô cùng hỗn loạn thì họ cũng không thích dính dáng đến Nhân tộc thấp kém, Yêu Chủ còn ở tận Yêu Đô, suốt mấy trăm năm cũng không ra ngoài được mấy lần, ai ngờ một đại điển chém yêu nhỏ nhoi ở Yến Châu lại kinh động hắn ta? Còn phiền hắn ta đến tận nơi này chứ.

Đây là thù oán gì thế này?!

“Yêu Chủ đại giá.”

Với tư cách là Nhân tộc mạnh nhất đang có mặt, Cung trưởng lão dứt khoát đứng ra, cúi người chắp tay với Yêu Chủ, trầm giọng nói: “Cung Tiêu của Vạn Nhận kiếm các bái kiến Yêu Chủ, không biết Yêu Chủ đến đây có việc gì không?”

Thấy ông ta bước tới, Yêu Chủ nhìn ông ta, ánh mắt không khác gì đang nhìn mặt đất bên cạnh.

Cung trưởng lão hơi bồn chồn, nói thật lòng, ông ta đang rất muốn chửi mẹ kiếp.

Ở Thương Lan giới không có nhiều cao thủ tu luyện đến Nguyên Anh hậu kỳ, tuy họ mạnh thật nhưng đều bị điên.

Cũng không thể nói là không có ai sở hữu tam quan đoan chính, tính cách ngay thẳng như Giang sư huynh Giang Vô Nhai của ông ta, nhưng đó là trường hợp ngoại lệ. Còn những người khác, nếu không thuộc dạng vừa cười vừa đùa giỡn với cả nhà ngươi, đùa cho nhà ngươi chết hết như Doanh Chu thì cũng là kiểu tàn sát cả thành mà không chớp mắt như Yêu Chủ. Lúc tàn sát thành của Yêu tộc hắn ta còn chẳng thấy xót lòng, chứ nói gì đến Nhân tộc thấp hèn này.

Cung trưởng lão thấy đau cả răng, một điển lễ tồi tàn ở một châu thôi, sao lại dẫn cả ông tổ này đến vậy.

“Ài, Cung trưởng lão, ngươi không cần nhắc đến kiếm các ở đây đâu, người khác sợ kiếm các các ngươi chứ Yêu Vực bọn ta chẳng sợ.”

Hỉ Di Lặc nhanh chóng đứng dậy, vui vẻ chạy đến sau lưng Yêu Chủ, thành thạo chuyển sang dáng vẻ ton hót nịnh nọt, cười tủm tỉm với Cung trưởng lão: “Hơn nữa bọn ta cũng không đến gây rối, bọn ta đến để giải quyết vấn đề một cách thân thiện với ngươi.”

Mặt Cung trưởng lão lạnh tanh: “Giải quyết vấn đề một cách thân thiện là vừa đến đã giết mười mấy cao thủ Kim Đan và Nguyên Anh của Nhân tộc ta trước à?”

Người của Yến Châu không khỏi nhốn nháo, căm phẫn trừng mắt nhìn Hỉ Di Lặc và Yêu Chủ.

Hàng trăm nghìn bóng đen kỳ dị đang quỳ rạp phía sau Yêu Chủ nhúc nhích, nhận ra sự náo động của đám đông thì đều đồng loạt nhìn về phía trước, tỏa ra sát khí khát máu, nhăm nhe muốn hành động.

“Đương nhiên.”

Trước sự chất vấn của Cung trưởng lão, nụ cười trên mặt Hỉ Di Lặc vẫn không thay đổi, ông ta vui vẻ nói: “Nhân tộc các ngươi chỉ trích Yêu Vực ta, bất kính với bệ hạ, bệ hạ bọn ta chỉ chọn ra mấy tên đầu sỏ để giết, chưa giết hết các ngươi đã là thân thiện và nhân từ lắm rồ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp