Hỉ Di Lặc nghe thấy tiếng rầm rầm uỳnh uỳnh, vừa đi ra ngoài đã thấy đằng xa không ngừng có thành trì dựng lên lớp lớp.
Hỉ Di Lặc giật thót, tìm kiếm vài vòng quanh những thành trì kia, mãi mới tìm được A Nhiên: “Ngươi đang làm gì đấy?”
A Nhiên đang đứng tại đống đất cao, cầm bản vẽ kiến trúc phóng khoáng tự do, nghe thấy tiếng gọi thì nghiêng đầu lại, nói: “Ta muốn xây vài toà thành trì, tăng thêm nhân khí cho nơi này, về sau thỉnh thoảng tới nghỉ phép.”
Hỉ Di Lặc hô to: “Ngươi muốn nghỉ phép thì đến Yêu cung của bọn ta ấy. Ngay bên cạnh kia kìa. Yêu cung của bọn ta to như thế còn chưa đủ khí phái à? Ngươi vào ở luôn là được rồi.” Bà cô tổ này được lòng bệ hạ bao nhiêu, nàng chỉ cần bằng lòng vào ở là bệ hạ sẽ vui mừng, chắc chắn cũng sẽ thường xuyên tới ở lại.
A Nhiên từ chối: “Không. Đấy là Yêu cung của Vong Xuyên các ngươi. Với cả yêu khí quá nặng, âm khí dày đặc, hoàn cảnh không đủ xinh đẹp tươi mát. Ta cũng phải xây thành trì Nhân tộc cho Đại sư huynh. Nhất định phải ánh mặt trời sáng lạn, tiếng người huyên náo, bừng bừng phấn chấn mới được. Để huynh ấy vừa nhìn sẽ vui vẻ ngay.”
Hỉ Di Lặc: “...”
Ông ta rất muốn cởi giày, dùng giày tiếp xúc thân mật với cái bản mặt nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play