Giang Vô Nhai đang uống trà.
Sự kiện to lớn Huyền Thế từ đà từng tế thế Đông Hải đã lặng lẽ mai một theo năm tháng, Huyền Thiên lập phủ, đổi tên thành Đế đô, thành trì bao la hùng vĩ to lớn được xây dựng lên ở vùng đất hoang xa xôi, mà những đình đài lầu các đã từng nằm dọc theo từ đà giờ đã bị lãng quên ở Đông Hải, gió sương làm phai màu đi trong sự yên ắng và im lặng.
Một đêm náo nhiệt phồn hoa như ban ngày trôi qua, ánh nắng ban mai tràn xuống, Quan Hải đình như cánh chim vươn ra khỏi lầu, sừng sững trên bầu trời phía trên Đông Hải. Hắn ngồi trong mái đình trống rỗng không người, bên tay bày hai chén trà còn ấm, lẳng lặng nhìn sương biển phía xa cuộn thành từng đợt sóng lớn, từng đợt sóng chồng chất ập tới, xô ầm ầm vào vách đá ngầm.
Gió biển thổi vù vù qua, đột nhiên có luồng không khí bất an.
Máu chảy từ dưới lên trên lướt qua bậc đá, hóa thành góc áo choàng đen, bao phủ bóng dáng gầy mà cao, lòng bàn chân trắng nhợt đáp trên hư không, không nhanh không chậm, giẫm lên thời không ngưng đọng, chậm rãi bước vào mái đình.
“Ngươi tới đúng lúc lắm.” Giang Vô Nhai cười: “Đúng lúc nhiệt độ trà vừa tầm.”
Sắc mặt Yêu Chủ trắng bệch, mắt cáo hẹp dài, như mỏ quạ vàng, lông mi dài mà rậm hơi cụp xuống, không che được màu mắt lạnh lùng mà yêu diễm, hắn ta ngồi ở một bên khác của bàn bát tiên, cùng nhìn về phía Đông Hải xa xăm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT