Hôm nay mưa đã tạnh.
Bầu trời hỗn độn mỏng như sắp hóa thành hư vô, từ mấy ngày trước thiên thạch khổng lồ liên tục xuyên qua vết rách của bầu trời rơi xuống cửu châu, màn trời đã bị ép đến rất mỏng, ánh hồ quang u tối sâu thẳm xuyên qua hỗn độn bao trùm khắp Thương Lan, hằng hà thiên thạch đè nặng lên màn trời như vô số hung thú ác quỷ săn giết đang chực chờ một khoảnh khắc, khoảnh khắc mà màn trời vỡ vụn sẽ lập tức ùn ùn lao xuống, phá vỡ toàn bộ Thương Lan trở thành mảnh vụn.
Lâm Nhiên đứng trên vân đài thật cao của Kỳ Sơn, đứng từ đây nhìn ra xa có thể thấy Vân Xuyên trập trùng, giống như dòng mực vẩy tung tuyệt đẹp.
Giang Vô Nhai đứng bên cạnh nàng, cũng yên tĩnh ngắm nhìn cảnh này, khẽ cảm thán: "Đẹp thật đấy."
Lâm Nhiên "vâng" một tiếng.
"Cưỡng ép xây luân hồi, tất nhiên bước đầu tiên Vong Xuyên sẽ sụp đổ, thiên hạ sẽ vì chấn động mà trở nên hoảng loạn, đứng ngồi không yên. Nếu bọn ta đều không còn thì tam sơn cửu môn chỉ còn lại một đám trẻ con, chắc chắn cửu châu sẽ không phục, nhất định sẽ có người gây rối loạn." Giang Vô Nhai: "Nếu con muốn lập uy thì phải giết người, không sợ giết ít, chỉ sợ giết không đủ, nhưng không chỉ mình con giết mà còn phải ép Sở Như Dao giết, ép chủ nhân mới của pháp tông và Nhân hoàng của Huyền Thiên kia cũng phải giết, giết cho đến khi máu chảy thành sông, xương chất thành núi, giết tới mức thiên hạ nghe tiếng liền hoảng sợ, vậy thì sẽ không còn ai dám không phục các con nữa."
Lâm Nhiên: "Vâng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT