Thuyền buồm chậm rãi tiến vào trong mây mù, từ đây đã có thể trông thấy thấp thoáng Tiểu Doanh Châu ở đằng xa.
Boong tàu tụ tập đầy người, nhiều nhất là những du khách lần đầu tới Tiểu Doanh Châu. Họ đứng chật ních ở đầu thuyền, chỉ vào Tiểu Doanh Châu ở đằng xa đang được ráng chiều hoàng hôn bao phủ, hào hứng bàn luận. Trong không khí vang lên tiếng người cười nói ồn ào, ngập tràn hương vị khói lửa nhân gian.
Giang Vô Nhai đội một chiếc mũ trúc rộng vành, đứng ở một góc vắng nơi đầu thuyền. Tu sĩ xung quanh đi tới đi lui nhưng đều vòng qua chỗ này giống như đi ngang một bông hoa, một chiếc lá, hoàn toàn không nhận ra có người đang đứng ở đây.
Hề Tân ngồi trên lan can, vạt áo rộng bay phấp phới trong gió, để lộ chiếc quần ống rộng nền trắng với hoa văn sặc sỡ. Đôi chân thon dài được quấn trong vải mịn màu trắng, chỉ lộ ra mắt cá chân trắng như tuyết. Mép tất của hắn ta được nhét lỏng lẻo vào trong chiếc giày gấm sừng hươu màu đỏ tía mũi vểnh lên.
Hề Tân lười biếng ngồi trên lan can, hai chân khẽ đung đưa như thể hắn ta không phải đang ngồi ở độ cao đủ để khiến người ngã xuống thịt nát xương tan mà đang ngồi thản nhiên trên một cành cây. Cho dù mây lạnh và sương mù lướt qua hắn ta cũng sẽ bị kiếm khí tàn bạo âm thầm chém vỡ, hóa thành một cơn gió nhẹ.
Giang Vô Nhai biết Hề Tân còn đang bực bội vì mình đã ép hắn ta phải ngồi thuyền, không cho hắn xé gió bay đi tìm người. Vì vậy Giang Vô Nhai khôn ngoan chọn cách không chọc tức hắn ta nữa, tránh cho trận cãi nhau này sẽ biến thành cuộc tỉ thí võ công toàn diện. Hắn vui vẻ nhìn về phương xa thưởng ngoạn phong cảnh, trong lòng lại thầm nghĩ nên dùng tư thế gì để đánh đồ đệ đây.
Đồ đệ tốt của hắn khi còn nhỏ dù có nghịch ngợm phá phách như thế nào thì hắn cũng không nỡ đánh. Giờ thì trưởng thành rồi, vây cánh cứng cáp rồi, giỏi giang rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT