Bạch Châu Châu nhìn Nguyên Cảnh Thước khẽ mỉm cười, nhưng lại đứng từ xa nói với đối phương: “Lúc này huynh không nên rời khỏi Yến Châu.”
Vân Trường Thanh chỉ cười.
Hắn ta nhất định là một người có tính cách nhẹ nhàng, cho nên nụ cười mới tinh tế và dịu dàng như vậy.
“Đúng là không nên tới thaật.”
Hắn ta nói: “Nhưng không tự mình đi chuyến này thì trong lòng ta luôn cảm thấy không yên.”
Nguyên Cảnh Thước ngửa đầu cười, cười cả nửa ngày mới quay người đi vào trong: “Trên đường đi không có quán rượu nào, vào đây đi, ta kiếm rượu ngon, đêm nay chúng ta không say không về.”
Vân Trường Thanh mỉm cười, nói: “Ta không uống lại đệ được đâu…” Nhưng sau đó vẫn chậm rãi bước lên bậc thang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play