Lâm Nhiên im lặng nghe Hi Đà chủ nói xong, nhưng nàng không trả lời mà đưa mắt nhìn về phía bóng người đứng trước bức tranh chùa đang xoay lưng về phía mình.
“Hi Đà chủ.” Nàng nhẹ giọng nói: “Ta có thể nói mấy câu với tôn giả được không?”
Hi Sinh Bạch nhìn thoáng qua Minh Kính tôn giả một cái.
Minh Kính tôn giả không lên tiếng, thật lâu sau mới chầm chậm xoay người lại.
Làn da của hắn trắng nõn, giữa mi tâm in một đoá hoa sen đậm đến mức gần như biến thành màu đỏ tươi, giống như một giọt máu rơi xuống ngọc trắng, khiến người khác không khỏi nảy sinh ham muốn ngược đãi kỳ dị, muốn vấy bẩn sự thần thánh ấy.
Lâm Nhiên cảm thấy ấn hoa sen nhàn nhạt giữa mi tâm của mình cũng bắt đầu nóng lên, giống như một sự trừng phạt im hơi lặng tiếng nhưng chứa đầy sự tức giận.
Minh Kính tôn giả nhìn nàng, ánh mắt của hắn lần đầu tiên mất đi sự hờ hững ung dung trong những ngày qua, hắn cố gắng kiềm chế, nhưng sự dao động mãnh liệt đó vẫn toả ra từ giữa đuôi mắt đuôi mày của hắn, là tức giận, càng có một chút đau lòng không thể nói rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT