Trời dần dần tối xuống, ban đêm của thành Thiên Dụ chỉ vừa mới bắt đầu.
Các lầu gác cửa tiệm nằm ven đường núi, nhà nào nhà nấy đều treo đèn hoa ở trước cửa nhà. Đèn hoa không có nắp đậy, chỉ có một sợi tơ tằm nhiều màu quấn quanh tâm đèn, như vậy thì ánh sáng từ chiếc đèn toả ra ngoài thông qua lớp giấy đèn sẽ lan ra càng xa càng dễ hơn. Ánh sáng rọi qua cầu tàu, từ bốn phương tám hướng chiếu vào trong sương mù ở bên dưới sạn đạo, thế là lớp mây mù vốn không thể nhìn thấy ở trong đêm tối cũng vì thế mà được phủ lên một lớp voan mỏng tươi sáng, từng vùng từng mảng trôi nổi, từng tia từng sợi khẽ lay nhẹ nhàng, ở trong bóng đêm mờ ảo, tô điểm cho cả tòa thành Thiên Dụ, khiến nó giống như tiên cảnh kỳ ảo trong mơ.
Từ khi ráng chiều hoàng hôn buông xuống, du khách trên đường phố ngày một nhiều lên, đến khi tiếng báo canh đêm từ từ vang lên, tất cả đèn màu trên sạn đạo đều dần dần thắp sáng, các du khách phát ra tiếng hoan hô chấn động.
Lâm Nhiên đang ăn kem.
Nàng, Hầu Mạn Nga và Sở Như Dao, mỗi người cầm một cây kem gặm.
Kem tươi làm từ sữa bò và đường, bởi vì quá nguyên chất nên chảy ra rất nhanh. Lần đầu tiên Sở Như Dao ăn thứ này, nàng ấy lóng ngóng tay chân, không thể không dùng cái tay rảnh còn lại để cầm khăn tay, ăn một miếng thì lấy khăn tay lau sữa bên miệng một cái, sau đó tiếp tục ăn, còn phải cẩn thận không để cho sữa tươi dính vào quần áo.
... Nàng ấy đi đánh nhau cũng chưa từng bận rộn như thế này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT