Sự thật chứng minh, tất cả những sinh mạng mới đều rất chật vật vào thời điểm thoát xác.
Lâm Nhiên có cảm giác như ngón tay mình đang lún vào một vũng bùn mềm mại ẩm ướt, máu lập tức tuôn trào mạnh mẽ khiến nàng nhớ đến lúc ấp trứng thành gà con ở một thế giới nào đó lúc trước. Khi gà con mổ vỏ không vỡ, phải gõ nhẹ vào một góc vỏ trứng, sau đó lòng trứng nhớp nháp và tơ máu sẽ chảy đầy tay nàng. Chú gà con còn chưa mở nổi mắt mềm mại vùi trong lòng bàn tay nàng kêu chiêm chiếp, nàng còn phải cẩn thận nhặt từng mảnh vỏ trứng nhỏ ra cho nó.
Nhưng mà, tất nhiên mãnh thú không đáng yêu bằng gà con. 
Cổ họng nó lăn lộn phát ra âm thanh trầm thấp như dã thú bị thương, hiếm khi có chút nôn nóng giậm chân tại chỗ. Cái đuôi đang quấn quanh eo nàng không ngừng siết chặt khiến nàng nghẹt thở: “… Ngài nhẹ thôi, siết chết ta thì tiêu đời đó.”
Nó nhìn nàng, con ngươi đỏ tươi thấm nước nên để lộ cảm giác hung ác quyến rũ nhỏ giọt nước, mang sát ý và sự nguy hiểm sâu sắc.
Lâm Nhiên cũng chẳng còn cách nào khác. Nếu đã đến nước này rồi thì nàng đành phải nhắm mắt bất chấp tiếp tục sờ vào trong thôi.
Máu tươi tuôn trào phun ra liên tục. Trước khi Thành Trụ hoàn toàn mất kiên nhẫn cắn chết nàng, cuối cùng nàng cũng chạm được đến chiếc đuôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play