Hôm nay là Đông yến, là thời điểm cả nhà đoàn viên.
Gần đến giờ Hợi, trời đã dần tối lại, Vương Đô càng nhộn nhịp hơn. Các sạp hàng trải dài hơn mười dặm dọc theo mấy phố chợ giao nhau, khắp mọi nơi đều treo đèn lồng đỏ rực, người đi người đến trên đường đông như kiến, tiếng ồn ào hòa cùng pháo hoa kéo dài không dứt trên bầu trời, chấn động đến mức gần như người ta không nghe rõ chính mình nói gì.
Cũng trong khoảng thời gian này, quan phủ bận bịu giữ gìn trật tự bao nhiêu cũng không đủ, nên sẽ không để ý đến một buổi hội nghị nho nhỏ.
Tại mấy chục dặm bên ngoài con đường cái, trong con ngõ nhỏ hoang vắng, trên cổng quán rượu chỉ treo một chiếc đèn lồng, ánh nến le lói chập chờn khó lắm mới đủ để chiếu sáng cửa lớn.
Quán rượu nghèo nàn như thế này nhưng lại liên tục có người từ khắp mọi nơi chạy tới. Họ có nam có nữ, áo quần khác nhau, phần lớn là khoác áo choàng che khuất khuôn mặt, bên hông phồng lên như đang cất giấu thứ gì đó, vẻ mặt ẩn chứa cảm xúc vội vã bất an, bước đi rất vội vàng.
Ô Thâm dẫn các huynh đệ theo sải bước đến trước cửa Phúc Lâm lâu, đúng lúc có người đi tới từ phía đối diện, mọi người liếc nhìn nhau, tất cả đều ăn ý mỗi người chia nhau lần lượt bước vào cửa.
Trong sảnh có rất nhiều người, có người ngồi có kẻ đứng, tụ lại một chỗ nói chuyện, tiếng vang ồn ào hơn so với bên ngoài nhiều. Ô Thâm quét mắt là đã nhìn thấy rất nhiều các tu sĩ mình từng tình cờ gặp ở các quán trà hay quán rượu khác trong Vương Đô, bây giờ họ đều đang tụ tập ở đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT