Lâm Nhiên lùi về phía sau vài bước theo bản năng, ánh mắt dán chặt vào cậu bé đang ngồi trên giường.
Nàng đã nhìn thấy khá nhiều đôi đồng tử màu đỏ, rất nhiều yêu ma quỷ quái đều sinh ra với đồng tử màu đỏ này. Nhưng tóc người này màu đen, rõ ràng là Nhân tộc, cho nên khi nhìn thấy cậu bé này nàng cũng không ngạc nhiên lắm, chỉ cho rằng cậu có thân thế đặc biệt, là con lai của yêu ma và con người.
Nhưng nàng chỉ từng nhìn thấy nụ cười thờ ơ lạnh lẽo như thế này ở một người thôi.
Lâm Nhiên tỉ mỉ quan sát người kia, cảm thấy da đầu mình dần tê dại.
Cậu bé mặc một chiếc áo choàng đen rách nát không vừa người, như là một bộ đồ của người lớn tháo ra, lớp vải rộng rủ xuống che khuất tay chân khẳng khiu của cậu.
Cậu rất gầy, cổ thon nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn, nhưng vì còn nhỏ nên cũng không gầy đến mức đáng sợ như bộ xương khô trong trí nhớ của nàng. Trên mặt cậu vẫn còn một chút cảm giác phúng phính của trẻ con, hàng lông mi dày rủ xuống như lông quạ. Lúc này cậu đang bình tĩnh ngồi ngay ngắn ở trong căn phòng tranh tối tranh sáng, như đang ở nơi giao nhau của âm và dương, nửa khuôn mặt cậu đổ bóng dọc theo sống mũi. Khuôn mặt cậu nón nớt, lúc đôi mắt yên tĩnh cụp xuống, thậm chí còn thực sự mang đến cho người ta cảm giác ngây thơ thuần túy của trẻ con.
Nhưng khi cậu ngẩng đầu lên hờ hững nhìn nàng thì đôi đồng tử màu đỏ trong đôi mắt dài nhỏ chậm rãi mở ra đó lại trông giống hệt một con dã thú máu lạnh, chỉ trong nháy mắt, tất cả ảo giác ngây thơ non nớt đều vỡ nát. Trông cậu lúc này như có móng vuốt sắc bén màu đen trồi ra từ dưới lớp máu thịt, máu bắn tung tóe khắp mặt đất, nhỏ giọt trong sự bạo ngược và lạnh lẽo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT