Ẩn Quân Khách nói hắn ta không biết gì cả.
Còn lâu Lâm Nhiên mới tin hắn ta.
Mọi ảo cảnh của U Minh Tuyệt Địa đều xuất phát từ ác mộng trong lòng mỗi người, ánh nhìn chăm chú của hắn ta vào bức tranh kia hồi nãy đã cho thấy sự hình thành của thế giới nhỏ này có liên quan tới hắn ta. Đúng là hắn ta không biết chuyện ân oán tình thù giữa Nữ vương và Tướng quân trong tranh, nhưng chắc chắn hắn ta sẽ có một chấp niệm sâu sắc khác. Nó mãnh liệt tới mức khiến hắn ta thành ra thế này, thậm chí mãnh liệt tới mức phản chiếu vào ảo cảnh, dẫn tới sự hình thành của ảo cảnh này.
Đó là tâm ma của hắn ta.
Nhưng rõ ràng hắn ta không định chia sẻ với nàng.
Được rồi, không nói thì thôi, ai mà chẳng có bí mật chứ. Hắn ta cũng không hỏi tại sao nàng lại lang thang bên ngoài suốt bao nhiêu năm mà không về nhà.
Lâm Nhiên nhìn cánh tay bị thương đang buông thõng của hắn ta, nhìn cây trường kích trông rất nặng ở tay còn lại, cộng thêm chiếc ba lô nặng trịch, cảm thấy người bị thương này bị đối xử thê thảm quá, cũng thấy cắn rứt lương tâm. Nàng bước tới, giữ ba lô hắn ta, nói: “Đừng vội, có lẽ sau này cũng không cần những công cụ này đâu, để ta dọn cho huynh, vứt bớt mấy thứ vô dụng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT