Khi tiếng còi kéo dài báo hiệu đã cập bến vang lên thì Lâm Nhiên đang ở giai đoạn đột phá.
Đây là lần thứ ba nàng gặp Yêu Chủ trên thuyền.
Sau ba lần song tu hài hòa hữu nghị vui sướng, Yêu Chủ có thay đổi gì không thì nàng không biết, nàng chỉ biết mình đã vui vẻ đột phá đến Kim Đan hậu kỳ.
Lâm Nhiên khoanh chân, cảm nhận được khí tức dồi dào từ từ chảy vào trong kinh mạch, Kim Đan nho nhỏ quanh đan điền hấp thụ nguyên khí màu sương mù. Khi mọi thứ khôi phục lại bình thường, nàng mới thở hắt ra một hơi, mặt mày sảng khoái mở mắt ra, ánh sáng rực rỡ khác thường lưu chuyển trong đáy mắt.
Sau khi đột phá, toàn thân nàng như được luyện lại một lần, ngũ quan trở nên xinh đẹp hơn, làn da cũng rạng rỡ mịn màng hơn, mái tóc dài vốn đang nhuộm đen lại trở về màu trắng. Mái tóc màu trắng tuyết kết hợp cùng đôi mắt rũ xuống khiến mặt nàng vừa đẹp đẽ vừa trầm lắng như biển. Từ một vài góc độ nhìn qua, trông nàng thật lạnh lùng và xa cách như một bức tượng Phật được khắc từ ngọc.
Yêu Chủ dựa vào đầu giường lạnh nhạt nhìn cảnh đó, hắn ta vươn tay ra muốn sờ đuôi tóc màu trắng kia nhưng lại bị một bàn tay mảnh khảnh ngăn lại.
Lâm Nhiên ấn cổ tay hắn ta, nghiêng đầu nhìn hắn, trịnh trọng nói: “Đừng giật tóc ta, ta không thích.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT