Hỉ Di Lặc kéo ván cửa từ phía trên xuống, chỉ muốn xé tươi tiểu nha đầu Nhân tộc to gan lớn mật kia, nhưng ông ta vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy hai người đang kề cổ.

Lúc ấy Hỉ Di Lặc ngu người luôn.
Ông ta chỉ nhớ bệ hạ triển khai yêu chú, tiểu nha đầu này không an phận, cứ nằng nặc đến hiến máu, lúc ấy ông ta thầm cười mỉa, lén lút chuẩn bị chín chín tám mốt cách hành hạ có thể khiến nàng sống không bằng chết, hối hận vì đã cứng đầu cứng cổ. Nhưng ai ngờ nàng lại xảo quyệt như vậy, ông ta còn chưa kịp dùng chiêu nào, nàng đã thấy tình hình không ổn rồi nhảy bổ vào lòng bệ hạ cầu sủng trước rồi.
Hỉ Di Lặc cắn răng, vừa nhìn lại đã suýt chút nữa tức xỉu: Ai u bệ hạ của ta ơi, sao người còn cắn nổi vậy, toàn thân tiểu nha đầu đã máu me nhầy nhụa sắp thành người máu rồi, dơ bẩn như vậy sao xứng để cái miệng cao quý của người chạm vào, quá ô uế!
Hỉ Di Lặc lập tức nói: “Bệ hạ, nữ nhân này quá dơ bẩn, để tiểu nhân mang nàng đi tắm rửa sạch sẽ đã ạ...”
“Cút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play