“Chúng ta sắp ra ngoài được rồi.”

Lúc Lâm Nhiên nghe thấy những lời này chỉ hơi giật mình, sau đó cười nói: “Thế ư? Vậy thì tốt quá.”
Nguyên Cảnh Thước nghe nàng trả lời như vậy thì càng nhướng mày cao hơn.
Hắn ta chậm rãi đi tới, cúi đầu quan sát Lâm Nhiên.
Nàng ngồi trên ngạch cửa, để mặc cho góc áo rũ xuống đất, mái tóc đen sau lưng rối bù xù, tóc tơ trên mái dính vào thái dương, đang ngơ ngẩn nhìn chiếc lồng đèn trong tay, gương mặt buồn rười rượi vừa sắc xảo vừa yên tĩnh trông thật dịu dàng, thậm chí còn khiến người ta sinh lòng yêu thương.
Khiến người ta sinh lòng yêu thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play