Nụ hôn của nàng nhẹ nhàng trong sáng, giống như chuồn chuồn lướt nước lướt nhanh qua môi của Lâm Uyên, xúc cảm dịu dàng còn chưa kịp truyền đến thì nàng đã vội vàng ngồi dậy, hoảng loạn quay mặt đi.
Nàng duỗi tay che miệng lại, khuôn mặt nhỏ như sứ trắng từ hai má ửng đỏ đến hai tai. Giống như mới hồi phục tinh thần lại, nhận ra mình vừa lớn gan làm ra chuyện gì.
Tiếng tim đập thình thịch, sắc mặt nàng đỏ bừng, giống như che giấu nghiêng người lấy khóa trường mệnh đặt ở trên trường án, muốn nói sang chuyện khác: “Lâm Uyên, ngươi có thể——”
Lâm Uyên vẫn ngồi trên ghế bành như cũ, môi mỏng mím chặt lại, giống như vô cùng khó chịu khi nàng đột nhiên lùi lại.
Không chờ nàng nói xong thì hắn đã bỏ quyển sách trong tay xuống. Nâng bàn tay to thon dài mạnh mẽ, cầm chặt cánh tay ngọc của nàng, một lần nữa kéo nàng về phía hắn.
Lý Tiện Ngư không có phòng bị, lảo đảo đến gần hắn một bước, mũi giày đạp lên trên tà váy của bản thân, thân thể đột nhiên mất trọng lực, nghiêng người về phía trước, theo động tác của Lâm Uyên không nghiêng không lệch ngã quỵ ở trên người của hắn.
Mùi hương lạnh lẽo vờn quanh, trên mặt của Lý Tiện Ngư lại nóng giống như là bị chưng chín.
Nàng vội vàng đặt bàn tay trắng nõn ở trên cánh tay hắn, muốn chống người ngồi dậy. Nhưng nàng còn chưa dùng sức, Lâm Uyên đã buông bàn tay nắm cánh tay ngọc của nàng ra.
Lý Tiện Ngư
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.