Mềm Mại Đối Lạnh Lùng

Chương 93: Qùa của huynh trưởng


1 năm

trướctiếp

Sáng sớm hôm sau, Lý Tiện Ngư bị một cảm giác khác lạ làm cho bừng tỉnh. Nàng lập tức ngồi dậy, đỏ mặt kêu Lâm Uyên tránh đi, lại vội vàng nhìn ra ngoài điện và kêu: “Nguyệt Kiến, Trúc Từ, các ngươi mau vào đây.”

Hôm nay là ngày Nguyệt Kiến trực ở bên ngoài.

Nàng ấy bước nhanh tiến vào, ngựa quen đường cũ từ trong hòm xiểng lấy ra áo ngủ sạch sẽ và đai nguyệt sự, hầu hạ nàng thay.

Cũng may trước đó Lý Tiện Ngư đã có chuẩn bị, giờ phút này cũng không tính là chật vật, rất nhanh đã thay đồ sạch sẽ, một lần nữa nằm trên giường gấm.

Mỗi tháng vào lúc này nàng đều rất sợ lạnh, bây giờ mùa đông bắt đầu càng là như vậy.

Mặc dù nằm trên giường, nàng vẫn dùng áo choàng lông thỏ rắn chắc quấn bản thân kín mít lại, còn ở trên đầu gối đặt một cái thảm lông Ba Tư.

Nguyệt Kiến thấy vậy thì giúp nàng đốt chậu than lên, nói với Lý Tiện Ngư: “Công chúa chờ một chút, nô tỳ lập tức đi kêu phòng bếp nhỏ nấu canh táo đỏ.”

Gò má của Lý Tiện Ngư ửng đỏ, từ trong túi tay áo lấy đơn thuốc ra đưa cho nàng: “Đây là đơn thuốc Cố đại nhân viết, ngươi kêu phòng bếp nhỏ sắc thuốc đi.”

Nguyệt Kiến cầm lấy đơn thuốc, trả lời một tiếng rồi rời đi.

Lý Tiện Ngư cuộn tròn trong chăn gấm, rồi lại không cảm thấy mệt mỏi. Dần dần cảm thấy có chút nhàm chán, cho nên nhìn lên trên xà nhà và nhẹ giọng kêu: “Lâm Uyên.”

Lâm Uyên trả lời một tiếng, nhảy xuống từ trên xà nhà.

Hỏi nàng: “Công chúa muốn nghe thoại bản sao.”

Lý Tiện Ngư khẽ gật đầu, mắt hạnh hơi sáng lên: “Ngươi có chuyện xưa thú vị gì không, kể cho ta nghe trước một chút đi.”

Nàng cong mi: “Chờ thêm mấy ngày nữa thân thể ta tốt hơn, chúng ta lại trộm chuồn ra cung đi, đi mua thoại bản mới trở về.”

Lâm Uyên nhìn chăm chú vào nàng, nhạy bén hỏi: “Bây giờ công chúa không thoải mái sao?”

Lý Tiện Ngư theo bản năng nói: “Đương nhiên nha, chỉ cần là nữ tử, nhiều ít đều sẽ ——”

Nàng đang nói mới nhớ tới Lâm Uyên là nam tử, nghĩ đến hắn cũng không thể đồng cảm giống như bản thân nàng đang bị.

Má nàng ửng đỏ, nhẹ giọng nói: “Chỉ hơi đau bụng một chút.”

Lâm Uyên thật sự không thể cảm nhận được. Mày kiếm của thiếu niên hơi nhíu lại, giống như có chút khó hiểu.

Lý Tiện Ngư cũng không muốn hắn luôn hỏi chuyện nguyệt sự của nàng, đỏ mặt, lặng lẽ nói sang chuyện khác: “Lâm Uyên, ngươi còn có chuyện xưa gì khác chưa kể hay không?”

Lâm Uyên nhìn nàng một cái thật sâu, thấy trên mặt nàng không có vẻ đau đớn rõ ràng, lúc này mới gật đầu nói

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp