Giấc mộng đêm xuân ngắn ngủi, thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh.
Chiêu Chiêu vẫn giống như thường ngày thức dậy vào giờ Mẹo, sau khi rửa mặt chải đầu cũng chưa đi đến tiền viện mà là đi đến hậu viện, một mình chơi xích đu rất lâu.
Ở trong bàn đu dây lắc lư theo tiếng đồng hồ nước vang lên từng giọt từng giọt bên ngoài sân, cho đến khi đồng hồ vang lên đến giờ Thìn thì có vô số người đi qua đi lại như nước chảy dưới bức tường đỏ nhưng rốt cuộc không thể nhìn thấy thiếu niên cưỡi ngựa đi ngang qua.
Chiêu Chiêu không biết tại sao lại cảm thấy hơi buồn bã một chút.
Nàng ngẩn người ngồi trên bàn đu dây trong mùa xuân một lúc lâu, cho đến khi Nguyệt Kiến đi từ tiền viện lại đây và cười nói với nàng: “Cô nương, đã tới giờ xuất phát đi dự xuân yến rồi.”
Chiêu Chiêu mím môi.
Thật ra nàng có thể không đi.
Tuy rằng trên thiệp mời chưa từng nói rõ nhưng ý nghĩa trên đó lại không khó để đoán.
Đây là yến hội tuyển chọn công chúa hòa thân với Dận Triều, nếu có người không muốn thì có thể nói bị bệnh không đi là được.
Nàng vốn dĩ đã sớm nghĩ xong, muốn xin nghỉ vì bị bệnh, dẫn Tạ Uyên đi đến ngôi chùa trên núi bên ngoài ngoại ô để xin sâm và ăn cơm chay mới.
Nhưng bây giờ hắn đã đi rồi, còn để lại một câu kêu nàng đi đến đó nhìn xem nên nàng cũng hơi giận dỗi một chút mà muốn đi tham dự xuân yến.
Dù sao người được chọn đi hòa thân cũng không rơi đến trên người của nàng được.
Nàng nghĩ như vậy rồi nhấc váy đứng dậy từ trên bàn đu dây, đi theo Nguyệt Kiến đi về phía tiền viện.
Mới vừa bước qua cửa hoa lại nhìn thấy phụ thân vốn dĩ nên đi làm lại chặn nàng trên con đường đá xanh, sắc mặt hơi trầm xuống mà nhìn nàng: “Chiêu Chiêu, con có biết mục đích xuân yến hôm nay là cái gì không?”
Chiêu Chiêu đương nhiên biết.
Nàng nhẹ nhàng gật đầu một chút, chủ động giải thích nói: “Phụ thân yên tâm, nữ nhi không muốn đi Dận Triều hòa thân. Chỉ muốn đi đến yến hội nhìn xem, tất cả quý nữ đều muốn đi và trong bữa tiệc lại có cái gì thú vị mới lạ không.”
Nếu thật sự là nhàm chán, đợi lát nữa nàng tìm lý do quay trở về là được rồi.
Cứ coi như là giữ lời hứa với lời nói hôm trước đã nói với Tạ Uyên.
Sắc mặt của Hoắc Đình vẫn căng chặt lại.
“Không được!”
“Bình thường chơi đùa như vậy thì cũng thôi đi. Nhưng buổi yến hội này tuyệt đối không phải là nơi con có thể chơi đùa.”
Nếu thật sự có cái gì đó, sứ thần của Dận Triều lựa chọn Chiêu Chiêu thì ai cũng không chịu trách nhiệm nổi.
“Phụ thân.” Chiêu Chiêu nhỏ giọng mềm mại thương lượng với hắn: “Nữ nhi đi một chút rồi sẽ về ngay. Nhiều nhất là một canh giờ thôi.”
Nàng nói rồi trộm liếc mắt nhìn phụ thân một cái, thấy phụ thân vẫn mặt lạnh như sương thì thử chủ động lui một bước nói: “Nếu không thì nửa canh giờ có được không?”
Hai hàng lông mày của Hoắc Đình nhíu chặt lại, không hề nhượng bộ chút nào: “Không được!”
Chiêu Chiêu khó xử nói: “Vậy canh ba. Không thể ngắn hơn được nữa.”
Nếu lại ngắn hơn thì ngay cả một chén trà nhỏ cũng không thể uống được.
Hôm nay Hoắc Đình lại đặc biệt rất khó thương lượng.
Hắn giơ tay lạnh lùng nói với Nguyệt Kiến: “Xem kỹ cô nương nhà ngươi, không cho phép cô nương bước ra cửa phủ nửa bước!”
“Phụ thân!” Chiêu Chiêu sửng sốt, trơ mắt nhìn phụ thân xoay người rời đi.
Trước khi đi còn ra lệnh nhóm gã sai vặt nhóm khóa chặt cửa chính và cửa hông lại, không cho bất kỳ ai đi qua.
Chiêu Chiêu không thể làm gì được nên đành phải quay về sân, phồng hai má lên ngồi xuống tên bàn đá xanh. Khi Trúc Từ bưng điểm tâm nàng thích ăn nhất lên nàng cũng không ăn một cái bánh nào.
Một lúc sau, nàng vẫn nhịn không được kêu bọn thị nữ lui xuống, di chuyển cây thang hoa rồi một lần nữa leo lên đầu tường.
Nàng nhấc váy đỏ lên giống như như bình thường đứng trên ngói đen ở trên đầu tường, hơi do dự một chút nhìn mặt đất cách nàng ba trượng.
Bây giờ nàng nhảy xuống cũng sẽ không có thiếu niên cưỡi ngựa đen duỗi tay tiếp nàng.
Nếu cứ như vậy ngã trên mặt đất cũng không biết sẽ đau đớn bao nhiêu.
Nếu không may mà nói thì sẽ ngã gãy chân.
Chiêu Chiêu nhớ đến bộ dáng chật vậ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.