Giấc mộng đêm xuân ngắn ngủi, thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh.
Chiêu Chiêu vẫn giống như thường ngày thức dậy vào giờ Mẹo, sau khi rửa mặt chải đầu cũng chưa đi đến tiền viện mà là đi đến hậu viện, một mình chơi xích đu rất lâu.
Ở trong bàn đu dây lắc lư theo tiếng đồng hồ nước vang lên từng giọt từng giọt bên ngoài sân, cho đến khi đồng hồ vang lên đến giờ Thìn thì có vô số người đi qua đi lại như nước chảy dưới bức tường đỏ nhưng rốt cuộc không thể nhìn thấy thiếu niên cưỡi ngựa đi ngang qua.
Chiêu Chiêu không biết tại sao lại cảm thấy hơi buồn bã một chút.
Nàng ngẩn người ngồi trên bàn đu dây trong mùa xuân một lúc lâu, cho đến khi Nguyệt Kiến đi từ tiền viện lại đây và cười nói với nàng: “Cô nương, đã tới giờ xuất phát đi dự xuân yến rồi.”
Chiêu Chiêu mím môi.
Thật ra nàng có thể không đi.
Tuy rằng trên thiệp mời chưa từng nói rõ nhưng ý nghĩa trên đó lại không khó để đoán.
Đây là yến hội tuyển chọn công chúa hòa thân với Dận Triều, nếu có người không muốn thì có thể nói bị bệnh không đi là được.
Nàng vốn dĩ đã sớm nghĩ xong, muốn xin nghỉ vì bị bệnh, dẫn Tạ Uyên đi đến ngôi chùa trên núi bên ngoài ngoại ô để xin sâm và ăn cơm chay mới.
Nhưng bây giờ hắn đã đi rồi, còn để lại một câu kêu nàng đi đến đó nhìn xem nên nàng cũng hơi giận dỗi một chút mà muốn đi tham dự xuân yến.
Dù sao người được chọn đi hòa thân cũng không rơi đến trên người của nàng được.
Nàng nghĩ như vậy rồi nhấc váy đứng dậy từ trên bàn đu dây, đi theo Nguyệt Kiến đi về phía tiền viện.
Mới vừa bước qua cửa hoa lại nhìn thấy phụ thân vốn dĩ nên đi làm lại chặn nàng trên con đường đá xanh, sắc mặt hơi trầm xuống mà nhìn nàng: “Chiêu Chiêu, con có biết mục đích xuân yến hôm nay là cái gì không?”
Chiêu Chiêu đương nhiên biết.
Nàng nhẹ nhàng gật đầu một chút, ch�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.