Tiếp đó ánh mắt của mọi người bắt đầu trở nên ghen tị khi Nguyệt Ninh và Lăng Cửu đi cùng với nhân viên công tác.
Lăng Cửu cao 1m88, Nguyệt linh cảm giác cái chân kia là hai mét ba, cho nên khi hắn bước đi, thì khoảng cách vô cùng lớn, Nguyệt Ninh đi sau hắn có chút cố gắng hết mức.
Nguyệt Ninh Nhịn không được mà nói: "Này này ngươi đi chậm một chút được hay không?Ngươi chân dài chân dài a."
Lăng Cửu xoay người nhìn thoáng qua Nguyệt Ninh sau đó nhàn nhạt mà nói:" là chân ngươi ngắn"
Nguyệt Ninh cau mày, nàng khẽ nhếch môi:"Nga, ta là dáng người tiêu chuẩn, ngươi mới chính là cái tốn vải vóc!"
Lăng Cửu cũng không nói chuyện, hắn quay người sau đó tiếp tục bước đi, thế nhưng hắn lại bước chân nhỏ hơn một chút.
Tuy rằng như vậy, một hồi sau đó Hắn cũng dựa theo cảm giác mà bước đi như bình thường.
Nguyệt Ninh: "..." Mẹ nó cái đồ chân dài!
Nguyệt Ninh ở sau lưng Lăng Cửu mà ồn ào: "Chậm một chút, ngươi lại đi nhanh..."
Lăng Cửu bị Nguyệt Ninh nói mấy lần như vậy, hắn bắt đầu không kiên nhẫn nữa, tiếp đó liền xoay người lại mà đi đến trước mặt của Nguyệt Ninh, hắn trực tiếp đem nàng gánh lên vai, sau đó hướng đi tới phía trước.
Nguyệt Ninh bị ôm lên, nàng liền lập tức xù lông:"Ta tự đi được, ngươi mẹ nó, nhanh chónh thả ta xuống"
Vy Vy nhìn thấy Nguyệt Ninh bị Lăng Cửu vác đi, nàng ta lại bắt đầu cười, nụ cười này rất là có nhịp điệu.

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha"
Nguyệt Ninh đã đi rất xa còn có thể nghe thấy tiếng cười của Vy Vy.
Nữ nhân này nếu không đi diễn nữ quỷ, liền uổng công cho cái tiếng cười ghê rợn kia.

Nguyệt Ninh chỉ khẽ cảm thán một câu.
Nguyệt Ninh và Lăng Cửu vốn dĩ là không có mạch cảm xúc lãng mạn, vì thế khi lên khinh khí cầu cùnv nhìn mặt trời lặn, nàng và hắn đều không quan tâm lắm.
Mặt trời đỏ nhộm cả bầu trời đem tất cả ánh sáng nhuộm thành một cái nhan sắc mỹ lệ, lòng bọn họ đều không gợn sóng.
Nguyệt Ninh liếc mắt nhìn Lăng Cửu:" ngươi không có tế bào lãng mạn thì tranh cái hạng nhất làm chi? Ta với ngươi đứng đây làm mao?"

Lăng Cửu túc mà nói:"Từ nhỏ đến lớn ta vẫn đứng hạng nhất, vì thế ta theo thói quen ta cầm lấy cái thứ nhất"
Mặc dù vẻ mặt hắn nghiêm túc nhưng Nguyệt Ninh cảm thấy vẫn là muốn đấm hắn.
Nguyệt Ninh quan tâm mà hỏi Lăng Cửu: "Ngươi có lạnh hay không?"
Mặt trời hiện tại cũng bắt đầu lạnh lạnh, gió cũng thổi, khiến Nguyệt Ninh có chút lạnh lẽo, tóc của nàng cũng bị gió thổi, hiện tại có chút rối.
Lăng Cửu nhàn nhạt: "vẫn ổn"
Nguyệt Ninh nhíu mày, tiếp đó nói: "Ta cho ngươi một cơ hội để làm một cái bạn trai tiêu chuẩn, ngươi đem áo khoác của người cho ta đi, ta lạnh."
Quần áo của Nguyệt Ninh đều là thợ trang điểm đưa cho nàng, đều là có chút mỏng, vì thế Hiện tại nàng cũng lạnh.
Lăng Cửu cởi áo khoác của mình ra, sau đó vứt cho Nguyệt Ninh.
Nguyệt Ninh cũng không có khách khí nàng lập tức mặc áo vào, sau khi mặc xong, Nàng còn nhìn Lăng Cửu sau đó nói:"U a, quần áo ngươi còn có một mùi thơm nhàn nhạt, không ngờ là như vậy, thì ra ngươi còn tự xịt nước hoa cho mình."
Lăng Cửu nhìn Nguyệt Ninh thoáng qua, sau đó tựa như hắn đang nhìn một cái đứa thiểu năng trí tuệ.
Nguyệt Ninh vỗ vỗ bả vai của Lăng Cửu Ngươi đừng, xấu hổ tỷ tỷ đây không chê ngươi, sẽ không chế giễu ngươi nữa."
Lăng Cửu đẩy ra tay của Nguyệt Ninh không lạnh không nhạt mà nói: "Ngươi đừng làm tròn ngu ngốc:
Nguyệt Ninh chững chạc đàng hoàng:"Nói thật Ngại quá ta muốn đi con đường ngu xuẩn, nhân thiết nhất định là phải ngốc, cho nên ta phải đi phải bán sự xuẩn"
Sau khi nghe Nguyệt Ninh nói như vậy, thì Lăng Cửu cũng không biết nói gì.
Đợi đến khi tổ tiết mục quay xong cảnh lãng mạn kia, bọn họ liền dẫn Nguyệt Ninh và mọi người đi một cái trại của dân tộc thiểu số.
Cái phong cảnh này thật sự là rất tốt, non xanh nước biếc, từng nhà đều mặc trang phục cổ, hơn nữa dân tộc trang phục cũng rất xinh đẹp.
Đợi khi đến trại, tổ tiết mục tiết mục liền cho người chơi đổi cái trang phục ở đây.
Để hoan nghênh tổ tiết mục đến trại,đám người kia liền làm một cái tiệc tối gần đống lửa, mọi người tập hợp một chỗ, bắt đầu xoay quanh đống lửa vừa nhảy, vừa hát, vừa múa.
Tất cả mọi người đều rất vui vẻ, chỉ có Lưu Minh vẫn luôn trầm mặc.

Nởi vì tiểu đệ đệ của hắn không thể đứng lên được, hiện tại Lưu Minh làm cái gì đều không vui, làm cái cái gì cũng đều không vừa mắt.
Lâm Nhi cảm giác như cảm xúc của Lưu Minh không tốt, vì thế nàng ta quan tâm mà hỏi: "Ngươi làm sao vậy? Tâm trạng không được tốt hay sao?"

Lưu Minh cười cười một cách miễn cưỡng: "không có việc gì, có thể ta đi máy bay mệt mỏi."
Lâm Nhi bắt đầu nói: "Ta còn tưởng rằng chuyện trên mạng kia, thật ra ta cảm thấy ngươi không phải là con người như vậy, có lẽ ngươi cùng Nguyệt Ninh hiểu lầm gì đó, Nếu như các ngươi đã có hiểu lầm thì các ngươi vẫn nên đối mặt với nhau sau đó giải thích một chút"
Đợi đến khi Lâm Nhi nói xong, Lưu Minh liền nói:"Ta cũng không biết vì sao trên mạng lại truyền ra thành như vậy, ta cũng không muốn nói đến chuyện này, những lời thị phi của người khác ta đều không quan tâm, nói nhiều thì thanh danh của nàng ấy sẽ không tốt."
Lưu Minh bắt đầu giả vờ như là khó trả lời, tựa như ở trong còn có nội tình, còn có một cái gì đó mà mọi người không biết.
Lâm Nhi quan tâm mà nói :"ta hiểu, ta rất hiểu"
Lưu Minh vô cùng cảm động, hắn ân ái mà nhìn Lâm Nhi: "Cảm ơn ngươi vì đã tin tưởng ta."
Đợi đến khi tiệc tối tại đống lửa kết thúc, Nguyệt Ninh bắt đầu lên giường mà chơi điện thoại, nàng cùng Vy Vy tán nhảm.
Nguyệt Ninh và Vy Vy cùng nói chuyện trong ngành giải trí, sau đó liền đem đề tài tiến đến Lâm Nhi.
Đợi đến khi nói đến đề tài của Lâm Nhi Vy Vy liền tỏ ra vô cùng nghiền ngẫm, Vy Vy nói rằng Lâm Nhi bắt đầu nhằm vào nàng.
Nguyệt Ninh khó hiểu, nàng hỏi: "Vì sao?"
Vy Vy không nói, nàng chỉ là nói rằng, qua mấy ngày nữa nàng sẽ biết thôi.
"Người có chuyện gì liền Nói đi ta đi rất tò mò" Nguyệt Ninh đã nói như vậy, thế nhưng Vy Vy vẫn không nói.
Nguyệt Ninh tiếp tục nói:"hôm nay Lưu Minh và Lâm nhi có nói có chuyện đến đề tài về ta cũng không biết bọn họ nói gì."
Tiếp đó Vy Vy mới nói :"Có thể nàng ta oán trách ngươi vì đã cướp đi Lăng Cửu, vì thế nàng ta liền thông đồng với Lưu Minh.

Vốn dĩ Lâm Nhi là một cái người không tốt, toàn ta thường xuyên cùng các nhân nhân khác ngủ.

Với vẻ ngoài thanh thuần tiện lương như vậy, thì đám nhân kia nam nhân kia làm sao có thể chịu nổi?
Nguyệt Linh cau mày nàng tò mò mà hỏi:"Làm sao ngươi biết?"
Vy Vy nhắn một dòng thật dài: "Người thử đi lên mạng tìm kiếm một chút chuyện xấu của Lâm Nhi đi, chuyện xấu rất nhiều, vì thế tìm rất nhanh.

Theo ta được biết thì nàng ta ngủ qua rất nhiều nam nhân, hơn nữa là những cái đều là đại thần, vốn dĩ lần trước nàng ta là dự định ngủ với Lăng Cửu, thế nhưng Lăng Cửu không ngủ với nàng ta, hơn nữa còn đem nàng ta đá ra khỏi đội."
"Vốn dĩ là nàng ta chỉ là câu dẫn bằng cách ám chỉ, thế nhưng lần sau có vẻ như là nàng ta đã dùng thuốc hoặc hoặc leo lên giường trực tiếp, vì thế Lăng Cửu muốn phản ứng dữ dội như vậy."
"Hơn nữa, ta còn nghe nói nàng ta khi ngủ xong, nàng ta liền không cần Nam nhân đó phụ trách.

Hơn nữa với dáng vẻ bạch liên hoa, thanh thuần, thiện tương, nhu nhược, đến như vậy...Thử hỏi có nam nhân nào có thể kiềm chế?"
"Kết quả là đụng đến Lăng Cửu hắn ta liền đá Lâm nhi ra khỏi đội, Ha Ha Ha Ha thật không nghĩ là nàng ta phải chịu lấy kết quả này.

Ha ha ha ha, ta thật là mắc cười"
"Nghĩ đến nàng ta cùng nam nhân khác ngủ, nhưng người ta cũng không muốn ngủ với nàng ta! Ha ha ha, bởi vì nàng ta không ngủ được với Lăng Cửu ngủ vì thế liền đi ngủ cái rác rưởi Lưu Minh ha ha ha."
Nguyệt Ninh thấy nghe thấy giọng cười biế.n thái kia của Vy Vy, khóe miệng nàng khẽ giật giật một cái sau đó cũng không nói gì.
Nguyệt Ninh có chút khó hiểu, đối với thể lực của Lăng Cửu thì vẫn là 100 điểm, Dù sao đều là đại mỹ nữ bò giường nhưng hắn định có thể nhịn được, Vì vậy có thể hắn chính là không Lên được!
Nguyện Ninh càng nghĩ nàng càng cảm thấy Lăng Cửu là không thể Lên
Tiếp đó nàng cũng cười cười một cái, sau đó hai nàng và Vy Vy nhìn nhau rồi cười.
Kể từ ngày hôm đó, Nguyệt Ninh và Vy Vy vô cùng ăn ý, mỗi khi bọn nàng nhìn thấy Lâm Nhi và Lăng Cửu, hai nàng bắt đầu liền sẽ lên cơn mà cười thật to, da mặt đều cười căng ra.
Vy Vy là cười Lâm Nhi không thể thành công mà bò giường Lăng Cửu, Nguyệt Ninh là cười Lăng Cửu không thể cứng nổi.
Nguyệt Ninh và Vy Vy cười một hồi liền nhe răng mà cười to, sau đó lại tiếp tục cười to hơn nữa, khiến những người xung quanh mơ hồ nhân sinh.
Liễu Ni không nhịn được mà hỏi:"Nguyệt tỷ, Vy Vy tỷ, hai người cười cái gì vậy?"
Nguyệt Linh và Vy Vy nhìn nhau, sau đó vô cùng ăn ý mà nói:Cười ngươi và Thuần Khanh đang ở chung cùng nhau"
Liễu Ni nghe xong xong câu này, Nàng liền cảm thấy ngại, vì thế cũng không học tiếp tục hỏi nữa.
Qua hai ngày sau Nguyệt Ninh không không thể cười được nữa, tại vì Lăng Cửu bắt đầu trở nên tinh quái.
Dạo gần đây hắn luôn cau có, dáng vẻ người sống chớ gần.
Đợi đến ngày thứ ba, sau khi Nguyệt Ninh nấu cơm xong, Nàng nhìn xung quanh một hồi, cũng không có thấy Lăng Cửu trở về, Nàng liền cầm điện thoại gọi cho hắn.
Lăng Cửu là một con người rất có định luật, cho dù là ngày nào cũng sẽ quay phim vào buổi sáng, thế nhưng hắn vẫn chạy thể dục khoảng 5_6h.
Nhưng hôm nay hắn ta lại không có đi chạy bộ, Nguyệt Ninh gọi điện thoại cho hắn thì đột nhiên nghe thấy điện thoại trong phòng của hắn kêu lên.

Nguyệt Ninh tò mò mà đi qua nhìn, thì nàng phát hiện con hàng này nó đang còn ở trên giường ngủ.
Nhìn thấy Lăng Cửu không có đi ra ngoài, Nguyệt Ninh vô cùng kinh ngạc, vì thế mới hỏi:" Hôm nay không có đi ra ngoài ư?"
Lăng cổ bị điện thoại di động đánh thức, Nhưng hắn còn nằm ở trong chăn.

Sau khi nhìn thấy Nguyệt Ninh đi vào, trên mặt hắn lộ ra dáng vẻ không vui: "Ta sắp bị cảm"
Nguyệt Ninh nhíu mày:"Phát sốt rồi?"
Lăng Cửu cau mày dáng vẻ bực bội: "Chưa, nhưng sắp rồi"
Nguyệt Ninh nghe xong lời của Lăng Cửu thì nàng cũng không biết nói gì, bởi vì bình thường cơ thể của hắn vẫn luôn rất tốt.
Hiện tại nhiệt độ cũng rất bình thường, không chảy nước mũi, cũng không đau cuống họng, nhìn rất giống người bình thường, thực sự là không giống như bị bệnh.
Nhưng Lăng Cửu nói rằng bản thân sắp gì cảm rồi, vì thế toàn thân hắn tràn ngập một loại cảm xúc táo bạo, hiện tại làm gì cũng không lên tinh thần.
Bình thường Lăng Cửu đều thể thân cận với mọi người, hiện tại hắn bệnh thì tính tình càng thêm táo bạo, ai nấy đều không dám lại gần.
Vy Vy nhìn Lăng Cửu một cái, sau đó nàng liền hỏi Nguyệt Ninh:"Vị kia của nhà của ngươi làm sao vậy? Dáng vẻ thật hung hãn a!"
Nguyệt nên liếc mắt một cái, sau đó nói:"Hắn nói bản thân sắp bị bệnh."
Nghe thấy lời nói kia của Nguyệt Ninh Vy Vy nghiêm túc nhìn nhìn Lăng Cửu, sau đó nàng sờ sờ cái cằm, tỏ vẻ thâm cao mà nói: "Có vẻ là bệnh thật"
Nguyệt Ninh nghiêng đầu, hỏi Vy Vy:"Ngươi thấy hắn giống bị cảm ở chỗ nào?"
Nhiệt kế đều không có tìm ra hắn bị bệnh, hắn bị sốt mà tại sao Vy Vy lại có thể nhìn ra?
"Ngươi không thấy hiện tại hắn giống như một cái người đang bị trọng thương, nhưng lại cố gắng chống gượng, sau đó cố gắng nhe răng trợn mắt ư? "
Nguyệt Ninh nhìn Vy Vy dáng vẻ mơ mơ hồ hồ:"Cái gì cơ."
Vy Vy đỡ trán, nàng bất đắc dĩ mà nói rắng ra: "Người EQ cũng chỉ ngang ngửa với một cái học sinh tiểu học! Ý của ta là, Lăng Cửu nhà ngươi hiện tại không thoải mái, nhưng hắn không muốn yếu thế trước mặt của mọi người, cho nên cố gắng nhe răng trước mặt mọi người, kỳ thật là xù lông, hiểu có hiểu hay không?"
Nguyệt Ninh liếc mắt một cái:"Lămg Cửu không phải nhà của ta!"
Vy Vy vỗ vai Nguyệt Linh, sau đó nói:"Ngươi đừng buồn, EQ thấp không thể nào mà tăng lên nhanh được"
Nói xong Vy Vy liền đi rồi.
Nguyệt Ninh:"..." Ta EQ thấp? Ha hả, lão nương từng một tay xé nam nữ chính của thế giới đó a! Lão nương mà EQ thấp? Ít ra cũng có chút EQ, ngươi đừng nói bậy!
Đợi đến buổi trưa Nguyệt Ninh mới xác định được là, Lăng Cửu có khả năng là sắp bị cảm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play