Thẩm Yên Nhi trong nháy mắt cảm thấy chai nước trong tay không còn ngon nữa.

Ninh Hiên vốn tưởng rằng hôm nay coi như xong, ai biết buổi tối tan học. Khi Ninh Hiên chuẩn bị là người đầu tiên xông ra ngoài lớp học thì đụng phải Bạch Kỳ Mạt.

Vừa quay đầu liền nhìn thấy Thẩm Yên Nhi vừa chậm rãi thu thập cặp sách, một bên ánh mắt chứa đầy tình ý nhìn về phía Bạch Kỳ Mạt. Trong lúc đó ánh mắt lưu luyến trên người Ninh Hiên, giống như đang nói tôi là người phụ nữ mà anh không chiế.m được.

Nam chủ nữ chủ này đúng là trời sinh một đôi.

Ninh Hiên trợn trắng mắt, đã bị Bạch Trạch Nhiễm kéo tay cô buông xuống: "Còn sững s.ờ làm gì, đi thôi. -

Vốn dĩ muốn đi, Ninh Hiên nghĩ nam nữ chủ trời sinh một đôi sẽ không muốn đi gây họa cho người vô tội. Ai biết được hai người kia luôn cố ý vô tình ở trước mặt nàng thể hiện ân ái. Thẩm Yên Nhi có một loại cảm giác ưu việt được mọi người đi theo, mà Bạch Kỳ Mạt là bởi vì không thể so sánh với Ninh Hiên chỉ có thể cướp người phụ nữ của cô.

Ninh Hiên thật sự không biết cô biểu hiện ra đâu ra cô có ý tứ với Thẩm Yên Nhi, cô thích em gái có vóc người tốt có được không!

Bất quá nam nữ chủ mỗi ngày cố ý vô tình tú ân ái cũng thật làm phiền người khác, với tính cách của Ninh Hiên đương nhiên không thể nhịn được. Nhiệm vụ của cô là công lược đại boss phản diện lại không nói cô không thể chơi ch.ết nam nữ chủ.

Ngày hôm sau Ninh Hiên liền mang theo điện thoại di động, cạch cạch mấy chục tờ gửi đến điện thoại di động của Bạch Trường Châu thuận tiện đính kèm bối cảnh của Thẩm Yên Nhi, ba của Thẩm Yên Nhi này là một con quỷ cờ bạc tiền trong nhà gần như đều thua sạch, Bạch gia tuyệt đối không cho phép người như vậy trở thành nữ chủ nhân của Bạch gia trong tương lai.

Buổi chiều hôm đó Thẩm Yên Nhi không đến trường, Bạch Kỳ Mạt tìm không thấy bóng dáng của Thẩm Yên Nhi, gấp đến độ giống như kiến trên chảo nóng, cuối cùng thật vất vả mới liên lạc được với nàng chỉ có được một câu "Chúng ta chia tay đi".

Bạch Kỳ Mạt sao có thể cam tâm, buổi tối hôm đó liền đi xuống lầu nhà Thẩm Yên Nhi chặn nàng. Ngồi xổm ở ven đường bị cắn vài cái bao muỗi mới nhìn thấy bóng dáng Thẩm Yên Nhi mang theo thất hồn lạc phách.

- Yên nhi!

Thẩm Yên Nhi nghe thấy thanh âm của Bạch Kỳ Mạt, trên mặt hiện lên một tia bối rối xo.ay người bỏ chạy. Bạch Tích Mạt vội vàng đuổi theo giữ chặt tay nàng, "Yên nhi, vì sao? "

"Tôi không thích anh." Nước mắt Thẩm Yên Nhi chậm rãi rơi xuống, tay giãy dụa vài cái, "Anh đi đi! Anh đi đi! Tôi không xứng với bạch gia đại thiếu gia như anh."

"Yên nhi em đang nói cái gì! Ai nói em không xứng đáng! "Lời nói của Thẩm Yên Nhi ngốc tử đều có thể nghe ra có gì đó không đúng.

"Anh buông tôi ra, từ hôm nay trở đi anh làm bạch gia đại thiếu gia của anh, tôi làm tiểu dân chúng bình thường, hai chúng ta nước sông không phạm nước giếng." Thẩm Yên Nhi đột nhiên kịch liệt giãy dụa, Bạch Kỳ Mạt không bắt được khiến Thẩm Yên Nhi giãy ra.

Thẩm Yên Nhi dùng sức chạy về phía trước, cũng không biết là quá suy yếu hay chân không mọc thẳng, không chạy hai bước liền nhu nhu yếu ớt ngã xuống.

"Chậc chậc chậc, diễn xuất này quá tuyệt vời." Ninh Hiên vừa lắc đầu vừa cảm thán, Thẩm Yên Nhi này không đi giới giải trí quả thực quá đáng tiếc.

"Thiếu gia." Bạch Trạch Nhiễm bất đắc dĩ, buổi tối không về nhà ngồi xổm ở góc tường này trộm nhìn câu chuyện tình yêu của anh trai cùng cha khác mẹ của hắn, nhìn bộ dáng còn thấy thiếu gia xem rất say sưa.

Ninh Hiên: Một tay cô bày mưu tính kế sao có thể không đi xem.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play