Thoạt
nhìn, trang phục tham dự event của tôi và John vô cùng đồng điệu và ăn ý. Nhưng
nghĩ thế nào cũng… đều phù hợp với không khí nhà đám tang thương, hơn là xuất
hiện trang trọng, lịch sự trong nhà khách của tổng lãnh sự quán Pháp.
Ôi, soái tỷ!
– Hai cô bé lễ tân tíu tít, níu tay chào hỏi tôi ngay khi vừa xuất hiện tại sảnh
công ty - Chị Lim! Có phải tầng ba dương khí mạnh
quá, nên chị bị đồng hóa không ạ? Sao càng ngày, em càng thấy chị giống mấy lão
công thế nào ấy?
( Lão công tức là lão công thần - ý chỉ là những người
khai thiên lập quốc, tạo nên Phong’s Group ngày hôm nay. Nhưng cũng là cách mà
các bé trong công ty ham mê ngôn tình Trung ưu ái… gọi thay tiếng chồng 😅 Hẳn đều là tài nguyên
quý giá vô chủ nên cứ “xí phần”, biết đâu tránh được thất thoát ra bên ngoài ?!)
Haha! Ai bảo giấy mời ghi rõ dresscode màu đen! An
toàn nhất là học hỏi theo sếp em ơi! –
Tôi thoải mái giãi bày.
Thực
ra tôi cũng nghĩ thông sau một hồi băn khoăn tuyển chọn. Cho đến hiện tại, trong lĩnh vực này, tôi vẫn chỉ
là tân binh. Tối nay, tôi được tạo điều kiện theo John để làm quen với một số mối
quan hệ cần thiết cho công việc sau này. Hình ảnh cá nhân nên đơn giản, hài hòa
có khi sẽ thiện cảm, dễ kết giao với một số quan khách hơn quá cầu kỳ, phức tạp.
Nhất là khi thực lực được bồi đắp chỉ trong ba tháng của tôi vẫn còn rất khiêm
tốn.
John
thậm chí còn ôm bụng cười bất lực khi biết tôi đã tải một ứng dụng dịch thuật
có trả phí về điện thoại, chỉ để phòng tình huống nguy cấp, tự cứu được mình nếu vô tình đi lạc giữa đám người
mà không hiểu họ đang trao đổi vấn đề gì.
Lim, nghe anh này! – John xiết nhẹ hai khuỷu tay tôi, thân tình căn dặn - Người Pháp coi trọng thần thái nên cứ tự nhiên và phóng khoáng. Thoải mái là chính em, okay? Và nhớ là anh luôn ở phía sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.