Eric bước ra từ ban công mang theo một chiếc đĩa trống không, giọng nói mang theo vẻ đùa cợt nhìn ra cửa chính:
"Sướng quá nhỉ, được công chúa đích thân mời khiêu vũ luôn cơ."
Alexander tặng cho anh ta một ánh nhìn khinh bỉ:"Nếu ngươi muốn ngươi có thể đi."
Eric phất tay tỏ ý bảo không cần, anh ta ngồi xuống vị trí cũ của mình, ra vẻ trầm ngâm:"Có vẻ chuyện quốc vương Kelesta trì hoãn việc ra quyết định là có ý đồ riêng của ông ta."
Alexander nhướng mày.

Eric nói tiếp:"Thử nghĩ đi, bây giờ ngươi có bất kì quan hệ gì với ông ta đâu mà ông ta phải có nghĩa vụ giúp ngươi cơ chứ? Trừ phi ngươi trở thành phu quân của con gái ông ta, lúc đó ông ta có đủ cơ sở để giúp ngươi rồi."
Đương nhiên giả thuyết của Eric hoàn toàn có khả năng.

Nếu Alexander trở thành chồng của công chúa Jouri, quốc vương Kelesta giúp anh giành lại ngai vàng từ tay hoàng hậu.

Khi đó ông ta sẽ có được cả Carlender và Stillber.

Quả là một công đôi việc.

Alexander mệt mỏi tựa người vào ghế, anh biết rõ quốc vương Kelesta là một người không dễ đối phó nhưng không ngờ ông ta lại lắm mưu nhiều kế như thế này.
Eric cũng chẳng mang theo vẻ bỡn cợt thường ngày, anh ta vô cùng chăm chú mân mê chiếc đĩa trên tay, nếu nói anh ta cái nghĩ cái gì, đương nhiên đang nghĩ tới việc anh ta không nhớ rằng mình đã tạo ra một nhân vật như thế này.
Thế giới này càng lúc càng loạn, càng lúc càng đi chệch với nguyên tác được đặt ra ban đầu.

Kể từ lúc Eric tỉnh dậy trong thế giới này anh ta đã nhận ra nơi này không giống những gì anh ta nghĩ, càng lúc càng có nhiều người xuyên đến thế giới này, đặc biệt với sự xuất hiện của "Karlis", mọi chuyện đã hoàn toàn lệch khỏi quỹ đạo.
Từ nhân vật chính trở thành một kẻ vô danh tiểu tốt, từ một NPC trở thành nhân vật mấu chốt quyết định nội dung cốt truyện, rốt cuộc thế giới này sẽ còn nhiều chuyện kì lạ gì nữa đây.
Eric mãi chăm chú suy nghĩ mà không để ý đến ánh nhìn của người bên cạnh.

Alexander nhìn chăm chăm vào Eric nhưng không đoán ra được anh ta đang nghĩ gì.
Người này đối với Alexander là một người vô cùng bí ẩn.

Anh ta xuất hiện cứu anh khỏi sự giam lỏng của hoàng hậu, lập mưu tính kế, còn giúp anh trở thành một người xem bói có thể biết trước đường đi nước bước của một số người.

Anh đã nhiều lần dò hỏi vì sao anh ta có được năng lực này nhưng Eric đều lấp liếm cho qua.
Đôi khi anh nghĩ Eric chính là người từ thế giới bên ngoài, nếu không làm sao anh ta có thể hiểu rõ mọi chuyện ở đây như vậy cơ chứ.
Hai người ôm hai suy nghĩ riêng nhìn nhau không chớp mắt mà mãi không nhận ra có điều gì bất thường, đến khi tiếng gõ cửa vang lên ngắt ngang mạch suy nghĩ của bọn họ.
Người bước vào chính là quốc sư của Stillber, ông ta cung kính cúi đầu với Alexander, nói:
"Kính thưa nhị hoàng tử Alexander Richelieu, quốc vương nhờ ta chuyển lời đến ngài rằng.

Vào hai giờ chiều ngay hôm nay, hãy đến vườn hoa sau cung điện, quốc vương có chuyện muốn nói."
Alexander gật đầu tỏ ý đã hiểu, quốc sư lập tức rời đi.

Eric cúi đầu:"Xem ra quốc vương Kelesta đã có quyết định về việc của Carlender, chiều nay ngươi đến chỗ hẹn nói chuyện với ông ta, ta sẽ đứng túc trực bên ngoài."
Hai giờ chiều tại vườn hoa.
Alexander đến đúng như giờ đã hẹn, quốc vương Kelesta đã ngồi sẵn ở đấy từ lâu, bên cạnh còn có công chúa Jouri đang châm trà cho vua cha của mình.
Alexander cúi người chào rồi ngồi vào ghế đối diện quốc vương.

Khuôn mặt công chúa Jouri hiện lên sự không cam lòng nhưng không thể làm gì khác được.
Anh vào thẳng vấn đề:"Quốc vương gọi ta đến đây phải chăng chính là vì chuyện của vương quốc Carlender?"
Kelesta đặt tách trà xuống, ông ta nhìn thẳng vào mắt anh, đáy mắt hai người đều không để lộ bất kì một tia cảm xúc nào, bởi nếu để lộ sẽ bị đối phương nắm thóp ngay lập tức.
Ông ta mở lời một cách lạnh nhạt:
"Kết hôn cùng con gái ta đi, khi đó ta sẽ giúp ngươi giành lại vương quốc Carlender từ tay hoàng hậu."
Alexander không tiếp lời.

Ông ta nói tiếp:
"Con gái ta khéo sao vừa tròn mười sáu tuổi, ta còn đang phân vân không biết nên kết thông gia với nước láng giềng nào, vừa hay có ngươi ở đây, con gái ta cũng có ý với ngươi.

Nếu ngươi kết hôn với con bé chúng ta đôi bên cùng có lợi."

Alexander nhìn tách trà công chúa Jouri đưa đến, khuôn mặt lạnh nhạt nói:
"Thật ngại quá, nhưng ở Carlender ta đã có vị hôn phu rồi, người ấy còn đang đợi ta ở nhà, có lẽ ta không đồng ý với quốc vương được rồi."
Đề nghị này quả thật không thiệt thòi cho anh.

Alexander có thể giả vờ đồng ý kết hôn đến khi chiếm lại được vương quốc Carlender thì hủy hôn với công chúa Jouri là được.

Nhưng anh không muốn phản bội lại tình cảm Karlis dành cho anh, cũng không muốn đem tình cảm của công chúa ra để dối gạt.
Nếu đề nghị lần này không thành thì xem như uổng công một chuyến rồi tìm cách khác là được.

Như vậy tốt hơn việc phải lừa gạt sau lưng Karlis.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play