Ban đầu anh cảm thấy những hành động đó thật kỳ lạ và sau khi nghe lời giải thích đó, giờ tất cả đều có lý ”.
"Thật tuyệt khi có anh tin em."
Nhìn thấy cậu nguyện ý tin tưởng mình, Thừa Chí Chu đã có thể thở phào nhẹ nhõm. Nhưng ngay khi nghĩ đến những người khác, trái tim anh lại chùng xuống. Nhưng những gì cần phải đối mặt thì cuối cùng cũng cần phải đối mặt nên anh chỉ có thể cứng họng và quay đầu lại.
Anh lo lắng nhìn những người khác và thấy người vệ sĩ đang nhìn chằm chằm vào anh với vẻ hung dữ trong khi bảo vệ Kỳ Thần phía sau để ngăn hắnlại gần mình.
Về phần Kỳ Thần, anh chàng điển trai cắn nhẹ lên đôi môi mỏng với khuôn mặt vẫn còn đang đỏ bừng vì xấu hổ. Vẻ mặt của y có chút phức tạp, nhưng không có vẻ gì là ghét bỏ anh, nên xem ra vẫn còn chỗ để thương lượng.
Về phần anh nên làm gì bây giờ …….. Có vẻ như cách duy nhất là cầu xin Kỳ Thần thương xót. Anh đã nghe nói y có một nhân cách tốt nên nếu anh có thể sẵn sàng thừa nhận lỗi lầm của mình và giải thích hoàn cảnh của mình, Kỳ Thần có lẽ sẽ tha thứ cho anh ………
"Tôi xin lỗi!!!"
Thừa Chí Chu bất ngờ cúi đầu xin lỗi Kỳ Thần. Sau đó, anh bắt đầu rơi nước mắt giải thích rằng hành động của anh là do anh đã mất kiểm soát và nó không được thực hiện theo ý muốn của anh. Không hiểu sao khi mất kiểm soát, anh không kìm được mà lao tới ôm lấy chân của Kỳ Thần trong khi phun ra những dòng kỳ lạ đó.
May mắn thay, với lời giải thích của anh, Kỳ Thần và các chị em đã tin vào lời anh nói. Xét cho cùng, bây giờ anh đã cư xử rất bình thường và hoàn toàn khác với những hành động của anh trước đó. Chỉ có Hạ Giao tiếp tục nhìn anh với vẻ nghi ngờ như thể anh đang nhìn một tên trộm.
“Nhưng, ngay cả khi đó là do cài đặt của phiên bản, có lẽ cậu vẫn có những suy nghĩ đó về Thần Thần ……”
Một trong hai chị em sinh đôi đã lên tiếng: "Bởi vì cậu là fan của anh ấy và cậu rất thích anh ấy, cậu không thể không coi anh ấy như chồng của mình nên khi mất kiểm soát, cậu sẽ tự nhiên bộc lộ mong muốn sâu sắc nhất của mình."
“………” Kỳ Thần đưa tay lên che mặt. Khi nghe cô gái nhắc đến từ 'chồng' một cách thẳng thắn như vậy, y lại không khỏi đỏ mặt.
Thừa Chí Chu: “……..Không, thực sự không phải vậy. Mặc dù tôi là fan của Kỳ Thần, "mặc dù điều này không đúng, nhưng sẽ không ai tin anh nếu anh nói anh không phải vậy," nhưng tôi thẳng. Tôi chỉ thích con gái. Về phía anh ấy---"
"Gì?! Cậu thẳng? ” Hai chị em song sinh nhìn anh một cách kỳ lạ, “Không đúng đâu. Cậu rõ ràng có khuôn mặt của một shou được nuông chiều …….. ”
Thừa Chí Chu không biết “shou được nuông chiều” là gì nhưng bản năng mách bảo anh rằng đó không phải là thứ anh không nên biết, vì vậy anh khôn ngoan không hỏi về nó. Anh một lần nữa chân thành xin lỗi Kỳ Thần: “Kỳ Thần, tôi thực sự xin lỗi vì đã làm anh sợ. Tôi hy vọng anh không thấy phiền. Nếu anh vẫn lo lắng, tôi có thể tránh xa anh ”.
"Không cần đâu."
Kỳ Thần lắc đầu và nói: "Đừng lo lắng, đó không phải là lỗi của cậu." Khi y nói điều này, y để lộ một nụ cười nhỏ, "Hãy cùng tìm manh mối và cùng nhau thoát khỏi đây."
“Ahhhhhhhhhhh Thần Thần cười …….. Như một thiên thần!!!”
Tiếng hét của hai chị em song sinh khiến Thừa Chí Chu có chút giật mình. Anh cảm thấy anh có thể thấy tại sao Kỳ Thần lại nổi tiếng như vậy. Tính cách của y thực sự là ngoài thế giới này.
Tuyệt vời, có vẻ như mạng chó này của anh vẫn có thể cứu vãn được ………. Anh gần như sắp bật khóc vì điều đó.
Hạ Giao khịt mũi lạnh lùng. Vì cậu chủ của hắn đã nói không sao cả, hắn không thể nói gì khác. Hắn lạnh lùng liếc nhìn Thừa Chí Chu vài lần, ánh mắt của hắn chỉ tình cờ lướt qua Bạch Nghiễm. Nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt người đàn ông đó, hắn không khỏi cảm thấy trái tim mình khẽ run lên.
Hắn đã làm vệ sĩ trong nhiều năm và bản năng của hắn rất nhạy bén. Hắn có thể nói rằng người đàn ông này rất nguy hiểm, và tốt hơn là nên giữ khoảng cách với anh ta.
Hạ Giao cân nhắc một lúc nhưng từ bỏ ý định tách nhóm. Nếu có thể, hắn đương nhiên không muốn đi cùng Bạch Nghiễm và Thừa Chí Chu nhưng nếu họ làm vậy có nghĩa là họ đang phân tán thế mạnh của mình và thậm chí có thể gây ra một số biến số không mong muốn.
__________
Nhật ký của Bạch Nghiễm (Phần 18)
Chí Chu chưa nói hết câu khiến tôi cảm thấy thất vọng ……..Nhưng không sao, người nên cầu hôn là tôi. Nếu Chí Chu nhận lời thì thật tuyệt.
Về phần Kỳ Thần, tôi sẽ không để anh ta sống sót ở đây. Cả hai người phụ nữ đó …… Họ nói ai là chồng của Chí Chu chứ?
PS: Cảm giác rất tốt khi giữ chặt Chí Chu. Cơ thể cậu vừa nhỏ vừa mềm mại và một mùi thơm bốc ra từ cơ thể ấm áp đó của cậu. Thật tuyệt nếu lúc nào tôi cũng có thể ôm anh vào lòng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT