Thừa Chí Chu sấy tóc, mặc đồ ngủ, lau sàn phòng tắm trước khi mở cửa bước ra khỏi phòng tắm. Lúc anh vừa bước ra đã thấy Bạch Nghiễn đang dựa vào giường lẳng lặng nhìn vào TV.
Người đàn ông đẹp trai mặc một chiếc áo choàng đen để lộ xương quai xanh và ngực. Hai chân đặt trên giường thật dài và thon, đường nét bắp chân rất đẹp. Mái tóc đen tuyệt đẹp của cậu vẫn còn một chút ướt khi nó nhẹ nhàng xõa qua mặt cậu. Cậu trông đặc biệt gợi cảm và dịu dàng.
Thừa Chí Chu đứng ở chỗ cũ một lúc rồi mới phản ứng lại và nhận ra mình đã thực hiện cảnh quay quá cẩn thận. Tai anh đỏ lên và anh mừng thầm vì Bạch Nghiễm không để ý. Anh từ từ tiến lại gần và liếc nhìn màn hình.
Anh đã nghe thấy âm thanh phát ra từ TV khi anh ở trong phòng tắm trước đó và nó giống như một chương trình tạp kỹ. Bây giờ nhìn thấy Bạch Nghiễm xem nó với sự chú ý lớn như vậy, anh không thể không tò mò về nội dung của chương trình tạp kỹ. Suy cho cùng, Bạch Nghiễm dường như không phải là người có hứng thú với những thứ này.
Khi anh quay đầu lại, anh thấy mình đang nhìn vào khuôn mặt của chính mình.
Thừa Chí Chu: "…………."
Anh đã bị sốc. Sau đó anh nhớ mình đã ghi hình một chương trình tạp kỹ với Kỳ Thần một thời gian trước. Mặc dù có cảm giác như nó đã xảy ra từ rất lâu và nhiều chuyện đã xảy ra kể từ đó, nhưng trên thực tế, đó là chuyện chỉ mới xảy ra cách đây khoảng nửa tháng. Hôm nay tình cờ là ngày mà buổi ghi hình sẽ được phát sóng.
Nhưng tình cờ Bạch Nghiễm nhìn thấy nó …….
Tiếng cười từ TV vang lên không ngớt nhưng Thừa Chí Chu lại không thể cười nổi. Lòng bàn tay anh bắt đầu đổ mồ hôi.
Đèn trong phòng đã tắt hết, chỉ còn lại một chiếc đèn ngủ phát ra ánh sáng màu cam ấm áp. Khi màn hình TV thay đổi, ánh sáng phản chiếu lên tường cũng thay đổi cùng với đó là những bóng tối lốm đốm.
Ngay cả khi ánh sáng không tốt, Thừa Chí Chu có thể nói biểu cảm của Bạch Nghiễm không quá tốt. Môi cậu mím chặt và không có một chút nụ cười nào trên khuôn mặt điển trai. Điều này đặc biệt xảy ra khi máy quay chuyển đến Kỳ Thần. Mỗi lần điều này xảy ra, biểu hiện của cậu sẽ trở nên tối hơn.
Chẳng lẽ cậu đang ghen sao ………….?
Trong chốc lát, suy nghĩ của Thừa Chí Chu trôi đi một chút và anh bắt đầu nghĩ lung tung. Trong sâu thẳm, anh cảm thấy một chút ngọt ngào. Nhưng giây tiếp theo, nó đã biến mất. Nó được thay thế bằng sự căng thẳng và lo lắng tột độ.
Ngay cả khi Bạch Nghiễm có thể cảm thấy điều gì đó đối với anh, sau khi nhìn thấy anh thân mật với một người khác, Cậu có thể sẽ ghét và không còn cảm thấy như vậy đối với anh nữa ……..
Hơn nữa, Bạch Nghiễm có thể thực sự không thích anh và anh chỉ đang quá ảo tưởng …….
Nhưng Bạch Nghiễm thực sự không thích anh sao? Tất cả những gì anh đã nói trước đây nghe có vẻ như cậu thích anh. Khi nghĩ đến những hành động vừa qua của Bạch Nghiễm, anh càng cảm thấy mạnh mẽ hơn. Cho dù không thích anh thì ít nhất cũng nên có tình cảm tốt với anh ……..
Thừa Chí Chu một lần nữa rơi vào tình trạng hỗn loạn không tự tin được. Trong lòng anh vô cùng mâu thuẫn. Anh muốn lao tới, túm lấy cổ áo Bạch Nghiễm hỏi anh có thích mình không.
Đương nhiên, nếu nhận được một câu trả lời tiêu cực, anh sẽ cảm thấy xấu hổ đến mức thà tự sát ngay tại chỗ còn hơn ………
Vào lúc này, một tràng pháo tay vang lên từ TV, khiến anh tỉnh lại. Vẻ lạnh lùng của Bạch Nghiễm cũng hiện rõ trong mắt anh. Như bị dội một gáo nước lạnh vào người, anh cố gắng bình tĩnh trở lại.
"Chí Chu?"
Bạch Nghiễm nhận thấy anh đã đi ra từ phòng tắm. Đôi mắt cậu di chuyển từ màn hình qua anh, và vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt cậu lập tức dịu đi. Cậu nở một nụ cười và vẫy tay:
"Đến đây ngồi."
"Được ạ………"
Thừa Chí Chu cũng nở một nụ cười mất tự nhiên. Anh bước đến bên giường, vì lương tâm cắn rứt và khó xử, anh không dám ngồi quá gần Bạch Nghiễm mà chỉ ngồi ở mép giường. Hai tay ôm đầu gối, anh vẫn im lặng.
"Ngồi gần nữa đi. Giường rất rộng." Bạch Nghiễm câu môi. Cậu tại cổ tay lôi kéo anh đi vào, "Không thì chúng ta cùng nhau ngủ một giấc ha?"
"Khụ………."
Nghe thấy ba chữ "cùng nhau ngủ" do Bạch Nghiễn nói ra một cách tự nhiên như vậy, Thừa Chí Chu đột nhiên lên cơn ho. Cuối cùng, anh tiến lại gần và ngồi xuống bên cạnh Bạch Nghiễm. Anh chép lại tư thế ngồi tựa lưng vào giường và 2 chân duỗi thẳng ra phía trước.
"Chương trình thật thú vị."
Bạch Nghiễm nói điều này. Mặc dù giọng điệu rất bình tĩnh, nhưng Thừa Chí Chu không khỏi run lên. Nếu không phải anh ngồi xuống, anh đã ngã quỵ xuống đất rồi.
"Anh nhớ em đã nói với anh trước đây em không phải là fan của Kỳ Thần." Đôi mắt Bạch Nghiễm tiếp tục dán vào màn hình khi cậu nhìn hai bóng người trên màn hình tương tác với nhau. Cậu nhẹ nhàng hỏi: "Nhưng hình như em là fan nam duy nhất ở đó."
"Em thực sự không phải là fan của anh ấy."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT