"Không đời nào! Đó là dì tôi! Caauj không có mẹ, cậu chỉ là một con gấu bông. Một chiếc máy may đã làm nên cậu! ”
“Anh ấy là mẹ của tôi! Mẹ của tôi! ”
“Anh ấy là dì của tôi! Dì dì dì! ”
"Đủ rồi!! Tôi là con trai, không phải mẹ của ngươi và không phải là dì của cậu! ”
Thừa Chí Chu lộ ra vẻ mặt âm trầm. Anh mất một lúc để bình tĩnh lại trước khi hét lên với khuôn mặt đỏ bừng:
“Nếu hai người tiếp tục nói những điều vô nghĩa một lần nữa ……… Vậy thì tôi đều là bố của các người!”
“…………”
Vì vừa xấu hổ vừa lo lắng, Thừa Chí Chu đã hét lên những lời đó với con gấu và Ngô Quang Giang mà không hề suy nghĩ. Khi anh định thần lại và thấy con gấu và ba người khác đang nhìn mình, mặt anh đột nhiên đỏ như củ cải và anh khó chịu nhìn đi chỗ khác.
Mặc dù anh biết rằng anh không nên cãi nhau với trẻ con và gấu bông, nhưng nội dung cuộc tranh cãi của họ thật quá lố bịch. Cái mẹ và bà dì nào …… Mẹ kiếp, họ thậm chí còn nhận ra rằng anh là đàn ông sao?!!
Và vì vậy, anh không thể kiềm chế bản thân và cố gắng đe dọa hai người họ. Chỉ có điều anh cũng lôi cả Bạch Nghiễm ngây thơ vào nữa........... Về phần Ngô Gia Hiên, ai mà quan tâm đến anh chàng đó nghĩ gì. Nếu ngược lại, anh ghét y vì những gì y đã nói, thay vào đó anh sẽ rất vui!
Tuy nhiên, sau khi anh nói xong, một số người có mặt đều im lặng. Con gấu có biểu hiện tội lỗi và nó lặng lẽ trèo lên chân anh và chui vào túi anh.
Ngô Quang Giang cũng đã hạ thấp mũ của mình. Cậu hơi cúi đầu, không nói nữa. Như thể cậu đã nhận ra rằng việc cãi nhau với con gấu bông thật là ấu trĩ đối với cậu.
Trong phút chốc, bầu không khí trở nên ngưng trệ. May mắn thay, phần giới thiệu về phiên bản này cuối cùng đã bắt đầu. Thừa Chí Chu khẽ thở phào nhẹ nhõm. Anh không thể không nhớ lại chuyện lần trước cũng đã xảy ra với Kỳ Thần. Phần giới thiệu ví dụ này thực sự có thời gian tốt.
【Hôm nay, nhóm của bạn sẽ tham dự một cuộc hội ngộ đặc biệt.】
【Ngoài Ngô Quang Giang là một đứa trẻ được đưa đến bữa tiệc, ba người còn lại đều là học sinh tốt nghiệp trường trung học Chengnan và đã dành ba năm thanh xuân của mình ở đây.】
【Bây giờ, trường học sắp được chuyển đến một địa điểm mới và ngôi trường cũ sẽ sớm bị phá bỏ. Để tìm lại ký ức ngày xưa, bốn bạn cùng năm học sinh khác đã hẹn nhau vào khu trường cũ vào ban đêm. Họ đang đợi bạn ở cổng trường.】
Nghe giới thiệu cho đến lúc này, Thừa Chí Chu hơi nhíu mày. Anh hiểu rằng một khi một phiên bản đạt đến độ khó cấp độ “Chuyên gia” trở lên, danh tính người chơi và cài đặt phiên bản sẽ chi tiết hơn. Ngoài những người chơi, cũng sẽ có những nhân vật được tạo đặc biệt cho ví dụ.
Những ký tự này có thể chỉ là những ký tự nền không liên quan, hoặc chúng có thể mang những manh mối rất quan trọng. Tuy nhiên, không có ngoại lệ, sự xuất hiện của những nhân vật này sẽ làm tăng độ khó của trường hợp lên rất nhiều.
Anh từng đọc được những lời phàn nàn của người chơi trong một bài đăng trên diễn đàn. Một số NPC dường như không có não và sẽ đưa ra những lựa chọn cực kỳ lố bịch dẫn đến cái chết của họ. Đối với những người khác, bạn không được phép thể hiện bất kỳ hành vi bất thường nào trước mặt họ. Điều này sẽ bao gồm việc sử dụng vũ khí hoặc vật phẩm bị nguyền rủa. Cũng có những NPC mà bạn cần phải bảo vệ và duy trì sự sống, v.v.
Nói chung, một khi bạn có một nhân vaatj là NPC, mọi thứ sẽ trở nên rất cồng kềnh. Họ vẫn chưa biết loại nhân vật mình sẽ gặp phải nên có vẻ như hệ thống vẫn còn nhiều thứ để giới thiệu.
________
Nhật ký của Bạch Nghiễm (Phần 48)
Winter Branch là một tài khoản mà tôi đã từng sử dụng.
Để thu thập điểm sinh tồn một cách nhanh chóng và thoát khỏi trò chơi càng sớm càng tốt, tôi đã đăng rất nhiều hướng dẫn chiến lược.
Nhưng hai năm trước, tâm hồn tôi hoàn toàn tan nát. Kể từ đó, tôi không thể sử dụng tài khoản đó bình thường được nữa. Tôi nghi ngờ rằng một trong những mảnh vỡ linh hồn của tôi có thể đã chiếm tài khoản nên tôi chỉ có thể tạo một mảnh mới.
Lúc đó, tôi rất ghét Thần Chu. Anh ta có thể tỏ ra khiêm tốn, nhưng thực ra anh ta lại chứa đầy sự kiêu ngạo. Khi anh ta mời tôi tham gia liên minh của anh ta, tôi đã nói với anh ta rằng anh ta nên giao cho tôi vị trí chủ tịch, nếu không tôi sẽ không cân nhắc.
Tôi không ngờ rằng, sau hơn hai năm, tôi sẽ thực sự gặp lại anh ta trong một trường hợp.
Bây giờ tôi càng ghét anh ta hơn.
Tôi phải tìm cơ hội để giết anh ta
………………..
Tôi không nghĩ rằng Chí Chu sẽ thích được gọi là "bố". Nó không phải là tôi không ổn với nó. Nó thực sự khá ổn.
Nhưng lẽ ra em ấy phải gọi tôi như vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT