Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn
Chương 118
_____
"…………Tôi không biết."
Sau một hồi im lặng, Thừa Chí Chu trả lời: “Nhưng tôi có thể chắc chắn rằng điều đó sẽ không dành cho anh. Ngô Gia Hiên, hơn cả việc anh là một người đàn ông, điều tôi không thể chấp nhận hơn là sự thật rằng anh đã nói dối tôi. Hơn hai tháng nay anh đã nói dối tôi. Nếu không phải do người khác nói với tôi, chắc chắn anh đã tiếp tục nói dối tôi ”.
“Chu Chu …….”
“Đừng nói gì cả. Tôi cũng là một kẻ ngốc. Để nghĩ rằng tôi đã không nhận ra sự thật sau một thời gian dài. ” Thừa Chí Chu nhìn xuống. Anh nói một cách buồn tẻ, “Hãy làm như chúng ta chưa bao giờ gặp nhau. Đã được thực hiện."
Khi xong việc, anh cúp máy. Không có vấn đề gì bây giờ Ngô Gia Hiên gọi cho anh nhiều lần, anh không bắt máy. Sau đó anh tắt điện thoại và ngồi xuống.
"Uống."
Đối mặt với người bạn vừa bị một trận đòn nặng, Lý Đông không biết phải nói gì. Anh ta đẩy một chai bia qua: “Uống đi. Say rượu. Nổi điên lên. Khi mày tỉnh táo rồi, mọi thứ đã là quá khứ và mày không có ai được gọi là Ngô Gia Hiên trong cuộc đời của mày nữa ”.
Thừa Chí Chu rót cho mình nửa cốc bia và nhấp một ngụm nhỏ. Anh cúi đầu, chóp mũi đỏ ửng.
"Dở.".
||||| Truyện đề cử:
Vạn Cổ Chí Tôn |||||
………..
Vào buổi tối, Lý Đông đỡ Thừa Chí Chu đưa anh về nhà.
Trên thực tế, Thừa Chí Chu thực ra không uống nhiều. Anh không thích uống rượu và chỉ nhấp một ngụm nhỏ, nhưng vì anh không ngủ nhiều vào đêm hôm trước, anh đã sớm ngủ quên trên bàn. Anh ngủ khá thoải mái và yên tĩnh và không làm ầm ĩ.
Lý Đông gọi thêm vài chai bia. Anh ta vốn định đi cùng và uống một ly ngon, nhưng nó đã kết thúc trước khi nó bắt đầu. Mặc dù hơi sững sờ nhưng anh ta không thể để bia lãng phí nên chỉ có thể tự mình xuống sáu bảy chai.
……….Uống quá nhiều.
Mặc dù Lý Đông không say, nhưng trong lòng vẫn có chút đầu óc nhẹ. Khi anh ta uống xong, đứa em trai này của anh ta vẫn chưa tỉnh dậy nên anh ta chỉ có thể chấp nhận số phận của mình và thả Thừa Chí Chu về nhà. Với những bước chân nhẹ nhàng, anh ta đỡ anh vào khu chung cư của mình.
Gió buổi tối hơi lạnh làm Lý Đông tỉnh táo một chút. Anh ta đi qua các khu chung cư và đến được lối vào. Vừa định thở phào nhẹ nhõm, anh ta chợt nhận ra một bóng người đang đứng bên vệ đường. Giật mình vì điều này, anh ta hoàn toàn tỉnh táo.
Anh ta sững sờ nhìn Ngô Gia Hiên, người đang đi tới chỗ họ. Anh ta hỏi với vẻ bối rối: “Mày…..sao mày lại ở đây? Làm sao mày biết được địa chỉ của Chí Chu? ”
Mẹ kiếp. Anh ta nhớ rằng Ngô Gia Hiên không phải là người địa phương. Hiện đang là kỳ nghỉ hè và lẽ ra y nên về nước rồi. Vì vậy, để y xuất hiện ở đây …….Nếu tính toán thời gian, có lẽ y đã vội vàng chạy đến ngay sau khi cuộc điện thoại kết thúc.
"Em ấy uống rượu?"
Ngô Gia Hiên ánh mắt quét qua Lý Đông. Nó rất thoáng qua, nhưng nó khiến Lý Đông cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
Khi nhìn thấy Ngô Gia Hiên, anh ta vẫn còn khá tức giận nhưng bây giờ anh ta giống như một quả bóng bị xì hơi. Vì lý do nào đó, anh ta không thể nổi giận với Ngô Gia Hiên.
“Không uống …… Cậu ấy chỉ mệt.” Lý Đông bất mãn lẩm bẩm. “Cậu ấy đã quá phấn khích vào đêm qua và không ngủ. Cậu ấy đến để xin lời khuyên của tao về món quà mà cậu ấy nên tặng cho mày và cuối cùng, cậu ấy phát hiện ra rằng mày là một thằng đàn ông ”.
"Đưa wm ấy cho tôi." Ngô Gia Hiên mắt lóe lên, và y nói rất nhanh.
"Mày muốn gì?!" Lý Đông mở to mắt, cảnh giác lùi lại. “Tao đang cảnh báo mày, đừng đi qua. Nếu mày đến, tao sẽ gọi giúp đỡ ……… ”
“Mm ………”
Lúc này, Thừa Chí Chu đang được Lý Đông đỡ khẽ rên một tiếng trước khi đờ đẫn mở mắt ra.
Anh vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo và khi nhìn thấy Ngô Gia Hiên trước mặt mình, họ không biết anh nghĩ gì, nhưng anh lầm bầm điều gì đó một cách không mạch lạc trước khi chuyển sang ngã vào vòng tay của Ngô Gia Hiên và rúc vào người y.
“………..”
Ngô Gia Hiên rất cẩn thận giữ chặt người đó trong vòng tay của mình. Cái nhìn lạnh lùng ban đầu của y thay đổi ngay lập tức, và y nhìn Thừa Chí Chu với ánh mắt dịu dàng và đáng yêu đến mức có thể giết chết những người đang xem họ.
……….. Hóa ra là thật!
Lý Đông nhận thấy ánh mắt của y, tim anh ta lập tức trùng xuống. Xét cho cùng, anh ta là một người đã từng hẹn hò và chỉ cần nhìn một cái nhìn là biết Ngô Gia Hiên thực sự thích Thừa Chí Chu.
Anh ta không hiểu. Tại sao y lại bỏ qua những cô gái xung quanh mình và đi tìm một người đàn ông ……..Đồ chết tiệt. Quên đi. Ngay cả khi xu hướng tính dục của một người là bẩm sinh, tại sao Ngô Gia Hiên lại phải cố gắng để yêu một người đàn ông thẳng?
P/s: Đời con ta chỉ có trai theo thôi! Vậy cũng tốt mà hẹn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT